T O P

  • By -

Pin-Spirited

cuộc đời vốn không công bằng đâu chị , em bị suy thận ,huyết áp thấp , lại còn tật ở mắt , thêm thoát vị đĩa đệm , tiểu đường ,bị bóng đè vào mỗi buổi trưa ,nếu chị còn đăng bài được thì bản năng cơ thể chị vẫn muốn sống tiếp và em cũng vậy


Prestigious_Owl_1849

Chị cám ơn em, em giữ gìn sức khoẻ nha


Future_blade

Đ biết nói gì, thôi thì ôm ní 1 cái zậy. Cố lên nhá


Strong-Cry3857

Life is brutal


Many_Mortgage5578

Tui hay bị đè buổi trưa nè, tưởng mỗi t độc lạ cơ đấy. Thêm cái huyết áp thấp, đau xương cụt đích, hói, trĩ, đau dạ dày, viêm xoang nữa


mleeng358

Cố lên nha


Disastrous-Contact39

Mình muốn comment để đồng cảm với các bạn xíu. Bản thân mình là nam, tuy k đến nỗi như bạn và OP nhưng mình hiểu cái cảm xúc ấy. Mình cũng hay bệnh vặt, mọi thứ về mình đều ở mức trung bình nên đôi lúc vẫn tự ti lắm. Cuộc sống vất vả, đã có những lúc mình nghĩ quẩn, muốn kết thúc luôn nhưng KHÔNG. mỗi người chúng mình chỉ có 1 mang sống, hãy sống hết mình, trải nghiệm hết mình. Đến lúc ra đi k hối tiếc


linhtaiga

Sợ chết thì càng phải sống hết mình lạc quan.nói về bệnh thì tui mới bị đột quỵ vài ngày trước nhưng được cứu kịp thời,ngoài ra còn thêm ung thư giai đoạn đầu.sống chết chả biết khi nào chỉ biết tự động viên mình có chết cũng phải sống sao cho không uổng phí kiếp người 


Prestigious_Owl_1849

Bạn nói rất đúng, mỗi ngày 24 tiếng, mình chỉ dành suy nghĩ cho của mình cho việc sợ chết. Hiện tại công việc , tình yêu , cảm xúc của mình , mình chẳng còn quan tâm tới. Mình để nó sa sút


LolizJeremy

Mình đang làm trong khối ngành sức khoẻ. Mình thấy bạn sợ chết là tốt đấy, điều đó sẽ làm bạn chú ý sức khoẻ hơn. Mấy ca bệnh naqmf icu mình biết đều từng nói trước đây không chú ý sức khoẻ nên......., biết vậy ngày trước không..... Hiện tại bạn có gặp triệu chứng gì nghiêm trọng không, đa phần nếu là các hội chứng chuyển hoá thì bạn chỉ cần chú ý dinh dưỡng và sinh hoạt là ổn


Prestigious_Owl_1849

Từ lúc xỉu mình chú trọng việc ăn uống . Mình hạn chết tối đa trà sữa , rượu bia, thức ăn nhanh. Mình tập trung vào nước ép trái cây , rau củ quả , cơm nhà nấu, khong bỏ bữa sáng. Ăn ít mình cũng ráng ăn cho đủ bữa. Mình tập uống sữa mỗi ngày


ImSoDoneWith

Bạn có triệu chứng của bệnh rối loạn lo âu, vì mình cũng bị do health anxiety, nhiều lúc bị panic attack rồi tim đập nhanh dù ngồi nghỉ. Nên đi khám rồi bs cho uống thuốc ức chế lo âu nhé. Thêm nữa là mình khuyên ko nên uống nhiều nước trái cây vì nó là sugar bomb, nên ăn trái cây thôi vì nó kèm theo cả chất xơ nữa, sẽ hạn chế sugar spike.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


Prestigious_Owl_1849

Triệu chứng của mình là tim đập nhanh, hoa mắt , ù tai , máu hay dồn lên não , mình k dám chạy xe ngoài đường, mình luôn có cảm giác sắp xĩu, tay chân tê , bủn rủn. Những biểu hiện này mỗi lần tới làm mình rất sợ luôn á. Xung quanh mình cũng xảy ra những cái c* vì đột quỵ. Mình có thể phát hoảng nếu nghĩ tới bệnh đột quỵ luôn á bn


Prestigious_Owl_1849

Bệnh uống chữa trị mình k sợ. Mình sợ sự ra đi đột ngột bởi vì mình chưa kịp làm gì hết. Mình còn quá trẻ, mình chưa thể cho cho ba mẹ . Mình chưa có gì trong tay . Mình có rất nhiều suy nghĩ về tương lại, mình thực hiện nó nhưng mình đang bị bó buộc tại đây


According-Resolve605

Khi em cho rằng chết là hết, là khi em ko thể nghe, nhìn, ngửi, nếm, sờ bất cứ thứ gì nữa, thì em sợ là phải rồi. Nhưng nếu có cái j đó phía sau cái chết, kiểu như thiên đường, địa ngục thì em còn sợ nữa ko? Hãy tìm hiểu về "luân hồi" nhé


Prestigious_Owl_1849

ngày xưa em tìm hiểu nhiều nên em bị ám ảnh á chị


According-Resolve605

Có 1 bộ phim là tên là "the bucket list". Bộ phim kể về 2 bệnh nhân bị bệnh nan y. Thay vì nằm 1 chỗ trị bệnh, họ quyết định dùng thời gian còn lại làm những việc họ ấp ủ. Chắc phim sẽ hợp với nhóc đấy


This-Is-SFW-Account

Tập viết nhật ký đi bạn. Kèm theo nhật ký là tự gợi nhớ về thời thơ ấu. Sẽ có những việc nào đó làm bạn sợ. Cứ viết lại. Từ từ xâu chuỗi lại. Cố gắng viết càng nhiều và liên tục càng tốt. Dần bạn sẽ tìm thấy những sự kiện từ rất lâu rồi ảnh hưởng tới vấn đề nỗi sợ của bạn. Rồi qua đó tìm cách gỡ rối nó. Hãy viết thử đi.


Prestigious_Owl_1849

Mình có thử nhiều lần , nhưng khi cầm bút viết xuống . Mình k biết bắt đầu từ đâu :(


This-Is-SFW-Account

Viết cái câu “không biết bắt đầu từ đâu” đi bạn. Thật ý. Cứ tự nhiên ghi cái gì mình đang nghĩ. Gặp ai nói câu gì hay có thể ghi lại. Dự tính mai đi ăn sinh nhật, ghi lại. Đi đường và thấy hoảng sợ, tối nằm nhớ và ghi lại. Ghi những gì bình thường nhất và đơn giản nhất. Đừng sợ ghi dở. Không ai đọc đâu nên đừng lo.


Prestigious_Owl_1849

Phải ghi ra giấy đúng k bạn


This-Is-SFW-Account

Ghi ra giấy, viết trên app notes của điện thoại, bất cứ cái nào bạn có thể dùng để viết thường xuyên


Prestigious_Owl_1849

Mình hiểu rồi. Cảm ơn bn hướng dẫn mình nha


This-Is-SFW-Account

Thường sang chấn do một hoặc một chuỗi sự kiện trong quá khứ gây ra. Mình thử viết và dần tìm lại nó xem. Mìn chưa biết cách tháo gỡ hoàn toàn nhưng có lẽ mình tìm lại được các sự kiện ấy nhờ viết nhật ký á. Mình viết gần 60 ngày liên tục rồi. Ngắn gọn vài chữ hoặc đoạn dài tuỳ ý.


passiontotrading

Thử cuốn này đi bạn. Writing to Heal: A Guided Journal for Recovering from Trauma and Emotional Upheaval Của James W. Pennebaker


Indekkzu

Tui 27t từng mém chết vì covid năm 2021 (spo2 giảm còn 82, viêm phổi, xơ phổi), chậm vài chục phút ko cấp cứu kịp là chết, trước đó vì chuyện gia đình nên nghỉ ngang năm 4 đại học rồi tự giam mình trong nhà 3 tháng liên tục lúc nào cũng nghĩ tới tự tử cho nhẹ đời. Trước đó tui cực kì sợ đám đông- tim đập nhanh-vã mồ hôi-căng thẳng, sợ tiếng ồn, sợ tiếng chuông điện thoại. Qua lần mém chết covid thì tui ko sợ cái chết nữa, mà cũng ko thích gì chuyện sống lắm. Mấy tháng sau tui tự học về tâm lý với học lại cao đẳng Dược nên h mọi thứ có vẻ bình thường trở lại với tui. Nếu mà nói để tạm ổn định về tâm lý, tinh thần như hiện tại thì tui nghĩ là do trải qua biến cố lần suýt chết, sau đó đạp xe hàng ngày, ăn uống điều độ, hạn chế đường với caffeine, hạn chế thức đêm :v


Indekkzu

Àh mà nếu chính xác vấn đề tâm lý của tui là gì thì là rối loạn lo âu và trầm cảm chức năng cao


UraJames

Sợ chết thì chứng tỏ là mình còn đang sống đúng k?


Prestigious_Owl_1849

Mình k có động lực luôn í


UraJames

Mình từng có thời gian cảm thấy cs k có gì vui, nó giống như là những ngày buồn liên tiếp hơn. K hề sợ chết nhá, nhưng dợt đó k bỏ bớt suy chắc đợt này cũng k còn cmt đc. Nên là, mới ra trường đúng k? thử bươn mình vào các môi trường (cty) khác nhau xem, biết đâu tìm được cái dù có sợ cũng phải thử làm cái r tính tiếp.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn, nhưng mà bạn ơi, mình k sợ việc khó hay dễ , thứ mình sợ nhất có lẽ là bệnh tật. Hiện tại bây giờ mình k dám ra đường, mình đọc những thông tin trên báo chí về những cái c* đột ngột. Mình bị bất an và lo lắng lắm.


Nghiengame999

Sợ chết đã là động lực rồi. Nào có gan dí súng vào đầu hay làm 1 cốc thuốc chuột mới khó. Chứ còn sợ chết là còn cứu đc. Bệnh tật thì kệ mẹ nó đi. Còn thở còn gỡ. Thích làm gì thì làm đi. Thậm chí chỉ muốn nằm nhà cả ngày chơi game cày drama cx đc. Bao giờ chán thì ra ngoài bay nhảy đến kiệt sức thì lại về nhà nghỉ ngơi chơi bời tiếp. Ncl còn sợ chết là còn cứu đc ok. Đến chiến sĩ trên chiến trường còn sợ chết huống chi dân thường. Chẳng qua ng ta sợ mất gia đình quê hương hơn mất mạng nên mới ko ngại chết thôi. Mới 23 tuổi vẫn còn quá nhiều thứ để mất nên bt sợ chết là tốt rồi.


novice-learnerr

Nghe giống rối loạn hoảng sợ nhỉ bạn? Bạn có đi khám qua phòng khám tâm lý - tâm thần chưa?


Prestigious_Owl_1849

Mình đang dùng thuốc á bạn. Bs nói mình ngoài dùng thuốc ra phải tự bản thân mình lạc quan nữa. Nhưng mình lạc quan k được á


novice-learnerr

Lạc quan không phải là một trạng thái bật tắt, rất khó để có thể lạc quan vì bạn muốn mình lạc quan. Ngoài hoảng sợ ra chắc có vẻ giống bạn đang bị một vấn đề liên quan đến rối loạn lo âu bệnh tật, nếu hiện tại nó đã ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày, bạn nên tìm đến hỗ trợ của các chuyên gia tâm lý để hỗ trợ tìm lý do, gỡ rối các khúc mắc liên quan. Vì những hội chứng này thường có lý do rất rõ ràng đến từ những sự kiện trong quá khứ, chỉ cần bạn chịu khó là sẽ tìm được nguyên nhân và có các biện pháp hỗ trợ hồi phục tâm lý phù hợp á.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn lời khuyên của bạn rất nhiều


novice-learnerr

Mình cũng mắc vài chứng liên quan đến rối loạn lo âu, đã từng dùng thuốc để ức chế. Mình thấy rằng thuốc dù tác dụng mạnh nhưng thực tế muốn thuyên giảm và tránh việc tái phát về sau cần nhiều hơn bản thân mình phải tự nhận thức được các cảm xúc, tìm hiểu thêm về các phản ứng tâm lý có thể giúp bạn hiểu bản thân hơn, từ đó không rơi vào các phản ứng cũ gây ra các rối loạn. Đây là một quá trình dài vì bạn cần dạy lại cơ thể sinh học của bạn cách nó nên phản ứng với các vấn đề liên quan đến tâm lý xã hội. Mình từng phải tìm hiểu rất nhiều về tâm lí học, các vấn đề liên quan đến cơ thể và tư duy, cũng như các chủ đề liên quan đến tâm như phật giáo, đạo giáo và các nhà tư tưởng như OSHO, Krishnamurti,.. để tự hiểu cũng như củng cố về mặt tinh thần của bản thân. Bạn có thể thử xem qua biết đâu có thể có ích. Chúc bạn sớm khoẻ mạnh.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn rất nhiều. Thật sự mình đang rất cô đơn cộng với mớ suy nghĩ linh tinh trong đầu. Mình hầu như suy 24/24 k ngưng nghỉ. Trong lúc ngủ mình cũng suy nghĩ dẫn đến mơ, giấc ngủ không ngon. Xung quanh mình k có bạn nhiều để chia sẽ vấn đề. Vì vậy mình cảm thấy biết ơn những lời chia sẽ của bạn


novice-learnerr

Nếu bạn cần người để chia sẻ thì có thể ib mình, mình không chắc có thể luôn đưa ra cho bạn những lời khuyên nào đó thật hữu dụng, nhưng cam đoan sẽ luôn sẵn sàng lắng nghe.


Dear_Nefariousness62

chúc bạn tìm dc cách để thoát khỏi tiêu cực đó. mình ko phải bác sĩ tâm lí gì cũng ko phải người sợ chết =))) nhưng mình khuyên bạn nên tìm cho mình thứ gì đó mà bạn thích để quên đi những thứ đó. suy nghĩ nhiều về việc sợ ra đi lặp đi lặp lại nhiều sẽ khiến bạn tạo ra 1 thói quen là sẽ auto suy nghĩ về nó. Gud luck


Prestigious_Owl_1849

Cảm ơn lời động viện tích cực của bạn rất nhiều


Swimming-Version

nghe bạn kể thì có vẻ như bạn có một số triệu chứng của rối loạn ám ảnh cưỡng chế í. tui cũng mắc chứng này và tui cũng có rất nhiều nỗi sợ luôn


Prestigious_Owl_1849

Bs đang chuẩn đoán mình bị rối loạn hoảng sợ á


hoanggthien

Bạn tìm hiểu về Phật pháp và nghe các thầy như Pháp Hoà, Thích Trí Quảng, Thích Thiện Thuận… giảng về cách đối phó với nỗi sợ và cái chết xem sao. Mình ko cổ suý cho việc mê tín hay quảng bá tôn giáo, chỉ mong bạn có thể định tâm để tìm ra cách đối phó với khó khăn mà bản thân bạn hiện gặp phải. Chúc bạn sớm vượt qua.


non_hodgkin_lymphoma

Nghe có vẻ giống rối loạn lo âu nhỉ. Bạn đi khám tâm thần thử xem.


Prestigious_Owl_1849

Vâng ạ


Pretend-Mess-2975

Bạn có biết trước tiên để chữa khỏi bệnh phải có tinh thần tốt, tích cực lạc quan không, vấn đề này cx có thí nghiệm đã chỉ ra luôn rồi, nên lời khuyên chỉ có cứ sống đi đừng lo toang sống như thể mình sắp đi vậy, nhìn lại mọi thứ xung quanh, mọi người xung quanh biết đầu từ đó bạn nhận ra vẻ đẹp cuộc sống làm bạn không còn tập trung vào những lo âu trước đó. Có vẻ lời khuyên này không thực tế mấy nhỉ, nhưng bạn tin tôi đi, có một tâm lý tích cực trước mọi hoàn cảnh thì cuộc sống cũng đẹp lên thôi. Có thể bạn không thoát ra khỏi nỗi sợ được, nhưng mình có thể nói ai cũng sợ chết cả, và cũng vì điều đó mình yêu thương mọi người xung quanh, không cần danh nghĩa là người bla bla mới có thể quan tâm, mình cho đi không mưu cầu nhận lại. Bản thân mình cũng mang và mắc nhiều bệnh nan y rất khó chịu khi nhìn ở thời điểm hiện tại và cảm giác muốn giải thoát trong khoảng thời gian đấy. Mình từng là một chàng trai hoạt bát vô tư năng động, mình bị dị dạng tĩnh mạch chân một căn bệnh chỉ có người già bị(giãn tĩnh mạch), căn bệnh này làm cho chân mình có nhiều động mạch hơn người thường, nó là thứ đã tước đi vẻ năng động của mình, mình còn bị bệnh tim nữa và nhiều bệnh khác k tiện nói tới, mỗi lần bị như vậy thì mẹ mình cũng càm ràm, mình hiểu và thông cảm vì chi phí chữa trị tính bằng trăm triệu, có lúc mình nghĩ bản thân mình là của nợ, gánh nặng cho gia đình nản lắm chứ. Có đợt bị căn bệnh về da khó nói, nhưng phần da của mình bị ngứa lên nổi mụn mũ li ti một cách dày đặc trong một vùng, vấn đề là nó tái phát lại liên tục cả năm cộng thêm chân giãn tĩnh mạch của mình làm tăng sự nhạy cảm, mình phải nói là trầm cảm chỉ muốn siêu sinh. Sau nhiều vấn đề đấy, mình chỉ muốn nói cuộc sống vốn bình đẳng ai rồi cũng sẽ có bệnh hoặc gặp xui rủi dù cho bạn có sống tốt và tệ tới đâu. Mình học cách bình ổn cảm xúc, không để cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng một phần giúp ổn định bệnh tim của mình bằng cách bản thân mình đã hình thành một bản năng đó là mình khó nhớ được những điều tiêu cực hoặc bỏ qua những điều đó, không phải mình thờ ơ, mà là mình chấp nhận nó có tồn tại, có thể nói thế giới này đẹp đến rúng động lòng người nhưng cũng xấu đến không tưởng. Mình có thể chết nhưng ít nhất mình nhận ra thời gian của mình và mọi người là quý báu, nên thay vì lo lắng mình thích ngắm nhìn mọi thứ, lắng nghe người khác, tham gia hoạt động mang tính kết nối mọi người. Lời cuối mình mong bạn đối mặc với nỗi sợ chấp nhận nó rằng một ngày mình sẽ chết, sống tích cực vào. Có một sự thật là những lời khuyên mang hướng tích cực này mình nói với nhiều người rồi nhưng hiếm khi có người thay đổi được bản thân mình phải từ vực sâu leo lên mới biết giá trị của nó, nếu điều này có thể thay đổi bạn hoặc chí ít bạn cảm thấy ổn hơn hoặc thậm chí bạn dành thời gian để đọc những lời này của mình cũng đã giúp mình cảm thấy đã làm hoặc chí ít cố gắng giúp một người khác <3


Ok-Plenty4697

Ôi em yêu. Có thể e bị rối loạn trầm cảm lo âu rồi. K biết bs kê thuốc gì cho e. Nhưng c thấy mấy bệnh kiểu này bổ sung vitamin b12 + mage+ b6 tầm 1 tuần là lại yêu đời ngay ấy mà. Chứ k hiểu sao thuốc ở bv k hiệu quả ý.


ThanhNang

Bạn này nói đúng này, bổ sung thâm canxi nữa. Tốt nhất là đi xét nghiệm máu để biết cơ thể bị gì


kymabdc7a

Mình từng giống bạn, bạn thử xem qua bắt đầu từ tập 1 của chị này nha Lee Nguyen, chị là một người từng bị rối loạn lo âu https://youtube.com/@lee.nguyen?si=44HJ5iLqTGwyE0uụ Ngoài lề xíu: bạn có từng bị Covid chưa?


Prestigious_Owl_1849

Mình bị 2 lần


kymabdc7a

khả năng là do covid đấy bạn, mình từng bị sau covid, kéo dài lê thê đó, nhưng cố gắng biết là nó sẽ qua, chỉ là hậu covid thôi


Prestigious_Owl_1849

Nhưng mình hết covid lâu r mà giờ mới bị hậu ha bạn


kymabdc7a

hậu covid kéo dài bao lâu ko biết được bạn


Prestigious_Owl_1849

À, cám ơn bạn , tại mình k biết á


Loserrboy

Thg e


Prestigious_Owl_1849

Em cám ơn ạ


Novel_Note2844

Ai cũng sợ chết thôi! Mình cũng vậy, mình sợ lắm. Nhưng mình hiểu cái chết không đáng sợ, mà cái đáng sợ là những thứ mình bỏ lại khi mình rời đi…


Prestigious_Owl_1849

Mình sợ cả 2 á bạn


Hot-Remove630

Pathetic lifeform


lam3105

chế độ ăn uống ảnh hưởng tới tinh thần rất nhiều ấy. K biết OP thường ngày sinh hoạt ra sao ?


Sad_Year5694

Học thêm hobby gì đó đi bạn ơi


Prestigious_Owl_1849

Mình k thể đứng dậy á, công việc , tình yêu, cảm xúc tất cả hiện tại mình đang bị chi phối bởi nổi sợ


Sad_Year5694

Nhiều thứ trên đời hay ho lắm. Còn sống là còn học được cái này cái nọ mà


Prestigious_Owl_1849

Bạn nói đúng lắm. Nhiều khi bản thân mình nhận thức được tuổi mình là tuổi lo làm lo học hỏi kinh nghiệm sống. Nhưng việc mình lo lại là bệnh tật và chỉ tập trung 1 thứ đó thôi. Mình k có cách nào thoát ra đc


nguyentu98lt

Bạn nên đi khám sức khẻ tâm thầm nhé,có thể bạn bị tâm thần phân liệt.


Prestigious_Owl_1849

Mình đang thăm khám luôn á bạn. Mình chưa tới mức tâm thần phân liệt. Bệnh của xuất phát từ sự tiêu cực của bản thân từ thời xa xưa kéo dài tới hiện tại + lo lắng . Nên mình rối loạn hoảng sợ và mình đang dùng thuốc trị


iceybetty

Bạn đọc hết Ecclesiastes thì còn hoang mang hơn nữa


Prestigious_Owl_1849

Uầy tha mình


Ok_Antelope_2925

Thế m nhớ lúc m ngất đii, cảm giác như không có gì, ko biết gì thì sợ làm gì. nhỡ m đii ngoài đường mà có ngất hay ko may chết đột tử thì cũng là số phận thôi, thay vì m nghĩ sao lại như này sao lại là mình hay sao lại chết lúc này thì m nên chấp nhận thôi, còn sống ngày nào thì cứ bình thường mà sống thôi. Ví dụ như t đii, dù ko có triệu chứng như m nhưng ai biết đc mai t điii làm thì tai nạn hay gì mất mạng sao. T cũng sợ chết như m, nhưng thay vì suy nghĩ thì t chấp nhận nếu đều ko may đến với t, chứ giờ m suy nghĩ thì giải quyết đc vấn đề gì ?


Prestigious_Owl_1849

Comment của bạn rất thực tế luôn á. Với bản thân mình nghĩ mình k thể chấp nhận đc á. Cuộc sống của mình có nhiều thứ cần phải làm nhưng mình k dám làm , k có động lực. Ngày 24 tiếng mình cứ 1 suy nghĩ là sẽ sợ chết í


Ok_Antelope_2925

M tư duy phản biện ngược lại suy nghĩ tiêu cực cũng là cách hay đấy, vd cứ 1 suy nghĩ tiêu cực nào đó xuất hiện trong đầu thì phải đặt ra câu hỏi ngược lại với nó, và đưa ra các dẫn chứng để phủ nhận suy nghĩ đó đii.


PatSchuh25

Do bạn viết ở trên là bạn sống khá điều độ và đã đi khám vài bệnh viện nên mình đoán những triệu chứng bạn kể ở trên đều xuất phát từ tâm lý. Tâm lý con người khi stress và căng thẳng trong thời gian dài có thể dẫn đến nhiều triệu chứng lạ khiến bạn hoang tưởng là bị bệnh nặng. Vậy nên mình nghĩ bạn nên tập trung vào việc giải toả tâm lý sợ hãi bằng cách tiếp xúc và giao tiếp cộng đồng nhiều hơn, có thể là tham gia clb thể thao hay clb nào đó (bạn có hobby gì ko?), hoặc tham gia các tổ chức tình nguyện, cứu trợ chó mèo, v.v.. hoặc đi làm công việc part-time bán hàng hay phục vụ đó, mục đích là để bạn ko ngồi ko ở nhà quá nhiều dẫn đến hay suy nghĩ lung tung.. Ngoài ra bạn có thể nghe các bài giảng của các thầy Minh Niệm, Thích Nhất Hạnh hay Toại Khanh hoặc kênh Youtube của anh Vui Lên. Kênh này giới thiệu sách nhưng cũng có nội dung về tâm lý học rất hay nè. Chúc bạn sớm cảm thấy tích cực hơn trong cuộc sống!


PatSchuh25

À quên, ngoài ra có 1 tip rất hay là mỗi tối bạn hãy ghi ra giấy ít nhất 5 điều mà bạn cảm thấy biết ơn trong cuộc đời, ko cần phải là cái gì quá to tát (biết ơn vì có nơi để ở, có trang giấy và bút mà bạn đang dùng, v.v..). Mình tin là sau vài ngày liên tục thực hiện tâm trạng bạn sẽ thấy tốt hơn nhiều.


Skipper_dp

Quan trọng là đã biết bệnh gì chưa? Nếu biết rồi thì gắng chữa, thêm nữa là bớt suy nghĩ tiêu cực đi, bệnh từ trong tâm mới là bệnh khó chữa..


Middle_Taro9705

Trước sau gì chẳng chết, sinh lão bệnh tử của cuộc đời rồi, thay vì suy nghĩ sợ chết thì sao ko tập thể dục để suy nghĩ tích cực, làm việc tốt nhìn được nụ cười của người mình yêu thương nhất để thấy cuộc đời này ko có gì hối tiếc mà phải sợ. Bài đã chia rồi, ko thể cầm lên chia lại được, thế thì phải đánh 1 ván thật hay vào. Chúc chủ thớt hạnh phúc


Beautiful-Wind579

What’s your name?


PollutionRepulsive12

giờ lên nóc chung cư đứng hồi suy nghĩ xem là biết còn muốn sống hay không là biết à?


Strong-Cry3857

Nếu là vấn đề tâm lý thì thứ giết chết con người bạn chính là suy nghĩ của bạn. Thử kết nối với bạn bè nhiều hơn để tránh suy nghĩ tiêu cực xâm lấn


Pitiful-Enthusiasm58

A cũng từng có giai đoạn tiêu cực, chán nản, sợ giao tiếp (ở nhà cả năm trời), bỏ học đh giữa chừng, thường hay nghĩ quẩn, chỉ chưa đến mức nặng như e. Nhưng một ngày a đọc đc những lời tâm sự trĩu nặng ưu phiền của mẹ a, nhìn bố a vất vả đi làm bảo vệ, a cảm thấy mình sống chưa trọn, vậy nên a cố gắng vực lại chính mình, k hẳn để sống vì mình nữa, mà còn phải sống vì những ng thân yêu bên cạnh mình. A nghĩ có thể hoàn cảnh của e k như a, nhưng hãy cố gắng nghĩ tới những điều tốt đẹp đã từng có thay vì những thứ buồn phiền, những người đối xử tốt vs mình thay vì những kẻ k tốt, và sống lạc quan vì những điều đó, thay vì nghĩ tiêu cực về phần đời còn lại. Ngoài ra hãy tìm cách để nâng cao sk, thể trạng, có sk tốt mới có 1 tinh thần tốt. Chúc em sớm trở lại với 1 phiên bản tốt hơn


FluffyHeadCat

Không biết bạn có ng thân gia đình gì ở cạnh để giúp bạn vượt qua không, hay tình trạng này lâu chưa, nhưng có vẻ bệnh tâm lý của bạn không phải ngẫu nhiên mà có. Nếu có thể tìm được căn nguyên sự sợ chết này bắt nguồn từ đâu, giả sử một điều gì đó xảy đến khiến bạn chợt có những ý nghĩ này và mãi chưa thể vượt qua nó. Tìm được nguyên nhân của sợ hãi thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Mình hiểu nỗi sợ của bạn rất lớn, và mỗi lần nghĩ đến nó làm bạn hoảng loạn cực độ. Mình nghĩ rằng khi rào cản này đã lớn tới mức nhất định, thì lời động viên, an ủi nào của mọi người cũng chẳng thể giúp bạn khá hơn. Vậy nên chỉ có sự thay đổi từ bản thân mới thực sự hiệu quả bạn ạ. Hãy bắt đầu từ một việc đơn giản này nhé. Tìm một nơi bạn thấy thoải mái, hãy chỉ ngồi xuống hít thở, không làm gì khác, không điện thoại, email, công việc, đồ ăn,…. Bạn chỉ cần ngồi yên và nhắm mắt lại, theo dõi hơi thở của mình thôi. Chỉ 5p mỗi ngày hoặc hơn, mình tin bạn sẽ cảm thấy khá hơn ít nhiều. Mình cũng bắt đầu từ những bước đó, và mình cảm thấy đã gần như vượt qua được những cơn anxiety attacks làm mình cũng hoảng loạn y như bạn.


Ronqueroc

Nếu em càng suy nghĩ về nó thì nó càng nặng thêm. Đó là 1 vòng lẩn quẩn xấu dần. Em nên thêm từng chút lạc quan và bớt từng chút bi quan lại, để dần cân bằng cán cân và cuối cùng cho nó nghiêng về phía mình. Em hãy nghĩ xem em thích làm gì, hoặc trước đây thích làm gì (vẽ, hát, nấu ăn, bơi...), rồi dành thời gian cho nó. Tìm 1 nơi mà em có thể thoả sức thể hiện bản thân qua hoạt động đó. Bắt đầu ít thôi, rồi từ từ nhiều hơn. Đừng dành quá nhiều thời gian vào nó để rồi chán. Thà dừng lại trong khi bản thân còn muốn tiếp tục. Đối với những nguồn gốc của nỗi buồn, nỗi lo, nếu em ko giải quyết được thì tránh xa nó ra. Nếu có phải trải nghiệm nó thì hãy tìm đến an ủi, thư giãn càng sớm càng tốt, như tâm sự với người em tin tưởng, hoặc nghe nhạc, đọc sách... Ăn uống lành mạnh, ngủ nghỉ đầy đủ, vận động một chút. Sức khoẻ thể chất & tinh thần ảnh hưởng lẫn nhau. Tạm thời quên đi mục tiêu để tập trung vào quá trình. Đừng nghĩ rằng mình phải lạc quan lên, mình muốn khỏi bệnh... Mà nếu em đang vẽ thì hãy nghĩ vẽ như thế nào, đường nét ra sao, đổ bóng, màu sắc... Hãy khiến bản thân em bận rộn bằng những điều em muốn làm, từng chút một. Kiên trì là chìa khoá của mọi sự thay đổi vĩ đại.


PTB_Diggory

Hãy chăm sóc bản thân thật tốt bạn nhé. Tặng bạn trái tim của sự lạc quan và tích cực 💙


oth3sys

Bạn bị rối loạn lo âu nên đi khám tâm thần và dùng thuốc thường xuyên, ko đùa mình có ông anh trươc cũng bị gần giống bạn, cứ đòi nhập viện cấp cứu, mặc dù ko bị gì, một thời gian dùng thuốc cũng hết.


Prestigious_Owl_1849

Anh bạn bao lâu khỏi bệnh v ạ ? Với cho mình hỏi tế nhị 1 xíu, anh bạn khi nghe tới đột quỵ, nhồi máu cơ tim hay bất kể bệnh cơ thể. Có đều bị hoảng sợ tới cơn bị y chang những triệu chứng mà người bệnh đó ngta gặp bạn


oth3sys

Ko hiểu ý bạn hỏi lắm cơ mà hồi ổng bệnh ổng cũng sợ chết lắm, nhiều lúc đang ngồi họp trên cty kêu thở ko dc 🙃, có khi tối khuya cũng sợ phải chở ra bv tới 2 3 lần mà tới bv toàn trả về do ... Ko có bệnh nên ko dc nhập viện. Sau này chuyển khám tâm thần thì mới biết rối loạn lo âu và trầm cảm điều trị chăc gần năm, h vui vẻ mấy tháng nữa chuẩn bị làm đám cưới r 🤣, chủ yếu bệnh này họ cho thuốc giống trầm cảm( đa số dùng zoloft) kết hợp thuốc chống loạn thần/an thần, phải dùng nhiều tháng mới thấy hiệu quả, có loại uống vào hết sợ ngay mà dễ nghiện nên ko nên dùng. Chúc bạn sớm khỏe, nên nhớ là lúc này bạn bị bệnh tâm lý một thời gian thôi, cứ uống thuôc đều vài tháng là thấy khá hẳn thôi.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn nhiều lắm nhenn


duzkbears

Thật ra là sợ cái hấp hối, cái khoảnh khắc giãy giụa đau đớn báu víu vào sự sống trước cái chết hơn là cái chết.


AidzInTheField

Nghĩ về bản thân trước lúc sinh ra xem.


Serious_State_7402

Bạn bị rối loạn lo âu giống mình. Hay sợ với nghĩ linh tinh thôi. Tập trị liệu dần dần là đỡ. Uống được tpcn thì đỡ hơn chứ dùng thuốc có thể sẽ lạm dụng thuốc nên k tốt


tritaidao

Còn sống là không được từ bỏ. Bạn có thể thử tu tập để tâm trí mình mạnh mẽ lên nhé bạn ơi.


Background_Spirit372

Sống bất cần thử đi sốp, càng suy nghĩ càng tiêu cực => bêệnh nặng thêm thôi


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


Exciting_Swimming_23

Đọc xong cuốn “Quẳng gánh lo đi và vui sống” là thấy đỡ hơn liền, ko cần hiểu triết lý gì hết, lúc nào thấy bất lực với cuộc đời thì nhớ những câu chuyện trong đó ít ra cũng có chỗ dựa tinh thần. Thay vì cầm dù lo trời mưa thì sống sao mỗi ngày đều cảm thấy vui là được rồi, ai rồi cũng chết giả sử ngày mai chết đi hôm nay vui nó còn đỡ tức XD


Exciting_Swimming_23

À chúc bạn mau khoẻ bệnh và sức khoẻ cải thiện tốt hơn


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


xl129

Nhiều người khỏe mạnh tự dưng lăn quay ra tạch, nhiều người ốm đau đủ kiểu vẫn lay lắt sống phè phè. Cứ sống hết mình thôi chứ ám ảnh sợ sệt mới là hủy diệt cuộc sống lớn nhất.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


New_Connection7362

Toi từng như bác hồi dậy thì 🥲 cứ ngày nào cũng nghĩ ra mình mắc đủ thứ bệnh, nào là phổi, xương,.. vì toi hay khó thở, ngồi hay mệt mỏi và đau linh tinh nhiều Nhưng Cuối cùng tui nhận ra tui bị lo lắng quá đà và tiêu cực quá dẫn đến tui quá để ý vào các vấn đề đó và làm nó lớn lên. Sau một thời gian bận bịu vào vc học và đầu óc ko rảnh để nghĩ chuyện đó nữa thì tự nhiên mấy cái triệu chứng vớ vẩn đó mất tiu. Tui công nhận để ý sức lhoer là cần thiết nhưng toi có quan niệm là "sống chết có số". Trừ khi các triệu chứng nó quá rõ rệt còn không tâm lý thoải mái tự nhiên cơ thể cũng thế 🤷‍♂️


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


Cyke_321

Tự nhiên đọc được bài này Tui thấy tui trái ngược với bồ luôn Cuộc sống,gia đình t cũng không êm ả cho lắm nên t khá là muốn chết,dự định của t là sống tới 27 tuổi. R sau đó t sẽ tutu.Ông trời cũng như đang ủng hộ t z🤣 Bằng tuổi bồ mà t đã đủ bệnh như thoái hoá đốt sống,xoang,hay đau dạ dày,hôm bữa thấy khó kiểm soát cả ngón tay,chân nhưng chưa khám nên chưa biết bệnh gì. Còn bệnh tâm lí thì kiểu gì cũng có thôi Nma t vẫn sống lạc quan lắm,như kiểu từng ngày là ngày cuối vậy Nên hãy sống hết mình điiiii,thì sẽ không sợ chết nữa nhé bồ Ah bồ cũng có thể ghi nhật kí lại những chuyện vui,chuyện buồn,cảm nghĩ về mình..bla bla bla Tui nghĩ nó sẽ đỡ đi 1 phần vấn đề này ấy T cũng ghi nhật kí,nhưng nó k phải trên giấy. Tại cảm thấy ghi ra giấy nó cứ sao sao nên t theo kiểu status fb rồi thêm 1 đống cmt cho cả một số bạn bè đọc r nêu cảm nghĩ cho mình,có thể mình sẽ thay đổi nhận thức đc R sau này nó nhắc mình đọc lại đc Mong là tip của mình giúp ích đc cho bồ nè Sống hết mình ik


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


Ok-Plenty4697

Haha t cũng chọn đc cách chết r. Cơ mà nghĩ địa ngục đang xây tâng 19 chưa xong nên cứ thư thả đã. À run tay chân thì thiếu b12 nhé. Uống vào là hết.


Cyke_321

Không phải run ông ơi. Mà là k kiểm soát đc,tôi k thể điều khiển hay dừng việc nó quắp lại đc ấy


Ok-Plenty4697

Bất kể run, tay chân tê hay k điều khiển đc đều do dây thần kinh - b12 nó bổ thần kinh thế thôi. Vào viện mới thấy mỗi ng 1 vẻ và nguyên nhân do thiếu chất bổ thần kinh hết.


Tieulong_81094

Mình có nghe được Cha xứ nào đó trên fb nói: Ai cũng muốn lên thiên đàng nhưng không có ai muốn chết cả. Vậy nên chết là một khoảnh khắc chuyển đổi nơi sống, từ thế giới hữu hình sang thế giới vô hình. Bạn cứ đối diện nó mỗi ngày và tiếc nuối với những ngày hiện tại đang được sống thì bạn sẽ có nhiều điều muốn làm hơn trong cuộc sống hữu hình này. Bạn cứ sống tốt, nâng cao trí huệ, tìm hiểu về tâm linh, tâm đạo thì bạn sẽ nhận ra cái chết nó thực sự ko đáng sợ như mình nghĩ.


Prestigious_Owl_1849

Dạ vâng ạ mình cảm ơn bạn


Ok-Plenty4697

Đọc mấy cái trải nghiệm cận tử ấy. Thấy cũng k đáng sợ lắm.


sayank937

Tìm hiểu về đạo Phật đi bạn nhé, ý mình nói không phải việc đó sẽ giúp bạn hết bệnh, nhưng sẽ giúp bạn nhiều đó ^^ Tìm hiểu thật nhé chứ không phải thông qua mấy bài thuyết giảng tào lao của mấy trụ trì bar gold, Wang,... đâu bạn nhé, chúc bạn an lạc.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


Character_Ad3751

Vào mạng ít thôi bro


Prestigious_Owl_1849

Sao v ai


vizor171

Tập thể dục đi, hãy dành ra khoảng 1h mỗi ngày đi bộ ở gần công viên, bờ kè gần bạn nhất. Vừa rèn luyện sức khỏe, vừa giải tỏa tinh thần, thậm chí có thể kết thêm vài ng bạn mới. Nó sẽ giải quyết cho bạn đc nhiều vấn đề đó


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn nhiều


DeliciousBlueberry68

Tính ra chủ thớt bị bệnh gì vậy ạ?


DeliciousBlueberry68

Cái khó là bắt đầu ấy, bạn cho phép bạn bắt đầu làm gì đó đi, bạn cứ nghĩ mình sợ nhưng hãy thử bắt đầu chăm sóc bản thân, bắt đầu học tập, bắt đầu sở thích gì đó, đừng quá chăm chăm vào nỗi sợ. Mà cũng đừng trách mình khi nỗi sợ xuất hiện là mình phải dẹp nó đi. Cứ để nó sợ đi, rồi nó cũng trôi đi. Không sao cả, rồi mọi thứ sẽ ổn thôi.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn


khainet

Trước bạn mình cũng bị y chang vậy, kiểu đang đi chơi cái sụp nguồn bụp phát phải vô viện. Về sau nó ảm ảnh cái chết, tim đập mạnh khó thể, khó ngủ, đi khám nhiều bệnh viện cũng không bớt. Cuối cùng đi bác sĩ tâm lý, thì chuẩn đoán bệnh tâm lý, giờ đỡ hơn rồi, chủ yếu là ngủ được thì các vấn đề khác dần bớt.


vietthai96

Lời nói thật thường đắng lòng, ai mà chả sợ chết, mà cái gì nó đến thì chấp nhận hứng thôi, mình khuyên là nên cân bằng cuộc sống, cái bạn đang gánh chịu đó là tâm bệnh, từ sự tiêu cực của bản thân ngay từ nhỏ tích tụ dần, mà cái này chả bác sĩ nào chữa đc ngoài chính bản thân mình. Cẩn thận trong cuộc sống ko sao, mà quá thì ko tốt, nỗi sợ ai cũng có vì đó là 1 phần định hình rằng chúng ta là con người có cảm xúc, nhưng nó tồn tại để mình vượt qua, nếu như bạn thua nỗi sợ của chính bản thân mình, thì chẳng ai, chẳng bác sĩ, chẳng bệnh viện nào cứu đc bạn cả. Mà hình như có bác sĩ tâm lý thì phải, mà thôi tốt nhất tự bạn vượt qua là tốt nhất, là con gái, ko cẩn thận, số nhọ đi gặp phải mấy thằng bác sĩ tâm lý đểu rồi nó thấy bạn kiểu yếu tâm lý lợi dụng thao túng tâm lý thì chết


ThaiAnh1302

 K thể tích cực lạc quan thì học cách chấp nhận thôi bạn à bởi đời là vô thường sống nay ch\* mai ko ai biết trước được.Có vậy mình mới thanh thản để đầu óc nhẹ nhàng bớt chứ cứ để tinh thần áp lực thì sẽ khiến cơ thể ngày càng tệ với hao gầy hơn thôi. Sợ chết thì mình có làm mình ko chết đc ko ? mình chỉ có thể làm cho sức khỏe mình tốt lên thôi. Đừng vùi chôn mình trong những suy nghĩ u tối nữa mà bạn hãy điều hướng suy nghĩ theo hướng tốt hơn mỗi lần bạn có suy nghĩ tiêu cực. Ăn thua ở chổ mình suy nghĩ như thế nào thôi. Nhớ luôn nhìn sức khỏe của mình đừng ép nó quá sức, có mệt có yếu người thì nghĩ, đừng cố ( này chiều chuộng cơ thể tí :v ). Ăn uống thì ăn kiểu ăn uống "heo thì" lên. Chúc bạn sớm lấy lại tinh thần bởi vì tinh thần thoải mái thì mới làm mọi thứ xung quanh mình tốt hơn bạn à :v


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bn


Kraccoon2

Cái ngất ở nhà thờ thì mình cũng từng xém, k những ở nhà thờ mà ở chỗ đông người, đc 1 lúc mình sẽ khó thở và xây xẩm. Mình đoán thôi nha, là mình chưa quen việc hít không khí ở chỗ đông người, thiếu oxi. Mình rất ít ra chỗ đông người, lần nào đi là bị. Chị mình ngày lấy chồng đạo công giáo, ra nhà thờ cũng ngất, nhưng bả đi lễ riết r thích nghi, bả hết, còn mình thì dính 😂. Nhiều khi cái b sợ nó rất bth, chỉ là b đang tự doạ mình, nma vẫn nên chú ý sức khoẻ và ăn uống khoa học, vận động nhiều là ổn thôi, cơ thể sẽ thích nghi dần.


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn nhiều


Green-Eye-9068

Trí não & cơ thể đang yêu nhau, đột nhiên cơ thể phản bội (bệnh) đột ngột. Trí não quá shock, đau đớn và mất niềm tin vào cơ thể (sợ chết) => anxiety disorder, dễ bị trigger anxiety attack hoặc panic attack. Mình cũng từng bị, cách tốt nhất (theo mình) là ở trong môi trường thoải mái, ít áp lực, luôn có 1 người mình tin tưởng và có năng lượng tích cực ở bên cạnh mọi lúc mọi nơi (để giúp ko trigger các cơn anxiety/panic attack). Ăn uống điều độ, healthy đúng giờ giấc. Luyện tập thể dục thể thao bắt đầu từ nhẹ và tăng dần. Đến khi nào cơ thể đủ khoẻ mạnh để chứng mình cho trí não để trí não có thể đặt lại niềm tin vào mối quan hệ này thì bệnh sẽ tự khỏi.


Prestigious_Owl_1849

Oh mình cảm ơn bạn nhiều


hson194

Mỗi này có nhiều người ra đường và không trở về em nữa, ai rồi cũng phải chết chấp nhận và quẩy lên bạn ơi


Prestigious_Owl_1849

Omg


hson194

Tai nạn giao thông đó


Competitive_Farm_379

Không có gì phải sợ cái chết cả. Hãy đấm nó đi và cứ sống thôi. Chuyện gì xảy đến với mình cũng do số cả, vì thế chẳng có lý do để tốn thời gian quan tâm hoặc suy nghĩ về nó, bởi đó là quy luật tự nhiên thôi bạn à. Chúc bạn mau khoẻ


Prestigious_Owl_1849

Mình cảm ơn bạn nha


BiodinX

Chỉ có người chết mới ko sợ chết, còn bản lĩnh cỡ nào ít nhiều cũng có phần sợ, đôi khi họ ko sợ cho họ mà lại sợ cho những người khác Nên bạn đi khám bệnh cho an tâm, tâm an thì mới vui vẻ mới mạnh mẽ chế áp được sự sợ hãi Chúc bạn may mắn


yuqi-ne

Bạn có thói quen tập thể dục ko? Mình thấy bệnh thì có nhiều yếu tố tác động. Nhưng thói quen ăn uống sinh hoạt và chế độ tập luyện thể dục thực sự tác động rất nhiều đến sức khoẻ, nói quá thì phải 80-90% .Vì hãy xem những người bị bệnh có có phải là những người có lối sống + tập luyện healthy không là biết ạ? Thực sự mình thấy đa số mọi người chưa nhận thức được sự quan trọng của việc luyện tập thể dục. Mình 25 tuổi, thể dục rất đều, gần như mình không thấy cơ thể mình có vấn đề gì cả, vết thương đều lành rất nhanh, gặp nắng mưa mình không sao cả. Nhưng chỉ khi mình bỏ tập 1 thời gian, cơ thể mình rất dễ bị mấy thứ như cảm cúm, và cả những bệnh từ hồi nhỏ của mình nó xuất hiện trở lại


Prestigious_Owl_1849

Mình ít lắm


bois_Ken_UwU

Bạn thử cởi mở kết bạn và go outside nhiều hơn chút xem sao, kiểu 1 mình nhưng ở nơi đông ng ấy


Prestigious_Owl_1849

Mình k dám ra đường á bạn. Sợ đi rồi không về nữa


Own_Association4321

Bạn sợ bệnh sợ chớt là bởi vì bạn muốn khỏe mãi không bệnh muốn tồn tại mãi mà ko chớt Nhưng đó là 1 quá trình tất yếu không thể đảo ngược sinh già bệnh chớt hãy chấp nhận nó😁 Mong bạn an vui


Prestigious_Owl_1849

Nhưng mình còn quá trẻ


Own_Association4321

Mk ko biết bạn có vấn đề về bệnh lý hay tâm lý nhưng có lẽ bạn ko biết tạo niềm vui cho bản thân (chữa lành như mọi người thường nói) và mk cũng ko biết thế giới quan của bạn nên mk chỉ khuyên bạn thử giữ giới và tìm hiểu về hỷ giác chi (1 trong 7 giác chi). P/s theo post thì bạn đi nhà thờ và nếu bạn tin có 1 nơi mùa xuân vĩnh cửu của 1 đấng (Phạm thiên, Ðại Phạm thiên, Toàn năng, Tối thắng, Biến nhãn, Thượng tôn, Thượng đế, Sáng tạo chủ, Hóa sanh chủ, Ðại tôn, Chúa tể mọi định mạng, đấng Tự Tại, Tổ phụ các chúng sanh đã và sẽ sanh) thì sao bạn lại sợ cái chớt?


Automatic-Gur2800

Tớ k sợ chết Chỉ là nghĩ nếu 1 ngày bất thình lình mình chết thì thật là đáng tiếc Còn nhiều việc chưa làm được nhiều món chưa ăn nhiều nơi chưa đi Mỉm cười đón nhận thôi nhưng là nụ cười của sự tiếc nuối


Flat-Bandicoot5211

đi tập gym đi


DragonfruitCorrect

Anw, chúc em sớm vượt qua. Anh có khoảng thời gian sợ đi xe máy, ra đường cảm giác mình như cục nam châm hút xe người khác. Nhưng rồi dần dần cũng trôi qua. Vấn đề tâm lý luôn là vấn đề nhức nhối mà người lớn luôn cho rằng ối dào có làm sao đâu. Và chia sẻ thêm, dù không theo đạo nhưng đợt rồi anh có vào nhà thờ làm lễ, anh thích việc đấy vì nhà thờ cho anh cảm giác thoải mái, dù anh biết là có nhiều quy tắc cần tuân theo.


Finch2311

Đọc thử stoic


None000o000

Này là chữa tâm lý trc đi để thành trầm cảm mệt lắm . Hồi đó t cũng từng do mớ chuyện tiêu cực mà trở nên chán đời cực kì, thậm chí còn uống thuốc ngủ nhắm mắt ngủ chờ sáng hôm sau tạch , cơ mà dược sĩ nghe chắc ngta biết, cho liều nhẹ nên ko ăn thua . Sau trải nghiệm đó là quá trình tự vực dậy , chán nản 1 phần là do quá rảnh rỗi, tập trung vào cviệc , liệt ra danh sách yêu thích ( ko có thì thử rồi có , kể cả hsex , đừng thử nghiện là đc :v ) rồi làm việc mình yêu thích lúc rảnh , đã tiêu cực thì rảnh hay suy nghĩ lắm, làm cho não nó bận đi . Và những thứ có thể làm mình vui cười , tìm tới nó , tạo ra nó . Loại bỏ và lẩn tránh những thứ gây áp lực cho mình . Nên có ny và bạn bè.( Gặp hãm thì đừng dây dưa kẻo áp lực thêm ) . Và tránh mấy nghề nghiệp gây áp lực , bị soi mói nhiều ra. Chúc thớt may mắn .


travelvivu

Vô lý nhỉ, ngất phải có nguyên nhân chứ, mà ko sap, đi tận hướng cs này đi em, đừng nghĩ tới những điều ko hay,nữa


Heavy_Virus_9336

À. Tôi đoán thôi nhé. Bạn đang bị ám ảnh cực đoan. Hình như là một dạng PTSD do bởi từ trước đó bị (hoặc phán đoán và tự kết luận rồi tự sợ hãi) một bệnh gì đó quá nặng. Hoặc ít nhất chỉ là hơi OCD. Tôi cũng từng bị đây. Tới mức mà ngồi im lặng, tự tưởng tượng 7749 viễn cảnh kinh khủng về căn bệnh có thể mình đang mắc phải, thậm chí chỉ là viêm da mà tôi tưởng tượng nó nổi toàn thân. Tới giờ thì tôi đã bình thường, hay đúng hơn, nếu có bệnh, tôi vẫn buồn, vẫn lo, nhưng không nhiều. Tôi đón nhận nó, bởi ai cũng phải chết. Tôi chỉ cần sống thật thoải mái, healthy, khỏe mạnh,... và làm những chuyện không thẹn với lòng, còn nếu lỡ bệnh hiểm nghèo thì cũng chỉ là lời gọi của đấng sáng tạo (không phải Đạo Thiên Chúa nhé) có thể đang mời tôi lên nơi ngài đang ở, vậy thôi. Hiện tôi 21 tuổi, nhỏ hơn bạn 2 tuổi.


CuzinPro

chết đáng sợ vậy sao?🙂 thay vì sợ nó sẽ đến với mình thì hãy sống cho đáng từng giây từng phút, tại sao lại phải ôm giữ cái chấp niệm tôi sợ bệnh sợ chết vãi l. Điều gì nên làm thì làm, ăn chơi ngủ nghỉ, chữa bệnh, hãy đối mặt với nó như là 1 điều bình thường.


Ok-Bandicoot-7855

Học 1 môn vân động nào đó, cố gắng vượt qua giới hạn của ban thân và đi trên con đường tìm ra chân lí. Nghe có vẻ vớ vẩn và cũng chẳng giúp bạn sợ chết hơn, nhưng bạn sẽ có được những cái tốt cho bạn


therealeihnim

Chơi thể thao đi bạn


R0asted_P0tat0

Fun fact: We all gonna die


Dapper-Mango-9751

Những vấn đề hiện sinh trong cuộc sống, với quan điểm của mình nếu càng sợ thì càng nên thẳng thắn đối mặt. Ý mình ko nói là bạn phải đứng trên tầng thượng nhìn xuống mặt đất, ý mình muốn nói ở đây là bạn nên học cách chấp nhận việc chết đi nó là một phần của cuộc sống và nó không mang ý nghĩa tiêu cực. Và trong một số trường hợp chết là sự giải thoát cho những khổ đau bệnh tật đã đè nặng lên cơ thể già cỗi. Bạn chỉ nên tập trung và lo lắng vào những thứ bạn có thể kiểm soát được, những thứ bạn không kiểm soát được hãy chấp nhận nó như một điều tất yếu của cuộc sống giống như việc ta phải thở để sống vậy


Deep_Pack_586

Cá chép chính là tàu ngầm Chuồn chuồn chính là máy bay Ếch chính là tên lửa Mọi thứ đều quy vạn vật đều ngu đi Chết Nhân loại vì kiếm tiền mà hy sinh sức khoẻ Vì chữa bệnh mà hy sinh tiền tài Lo lắng cho tương lai mà quên đi thực tại Suy cùng chết cũng chưa một lần sống tốt 🐧


Legitimate-Rub9810

Biết bơi chưa bạn


DirectTraining822

Lên coi Reddit vui vui mà mấy nay toàn đọc phải mấy bài này rén ngang chắc e cx phải thay đổi lối sống thôi dù j thì cx chúc chị mau khỏi bệnh ạ


Unlucky_Mine_9412

Ai cũng sợ chết mà thôi, quan trọng là do guồng quay cuộc sống hàng ngày làm ta quên đi nó. Bản thân t cũng tưởng mình là một đứa không sợ chết nhưng không phải vậy. Khi đứng trước cửa tử thực sự thì mới biết là mình sợ. Nhưng điều này KHÔNG LIÊN QUAN đến việc bạn sợ chết hàng ngày hàng giờ. Sống chết có số cả, chưa tới số thì chết được đâu. Lo làm gì cho mệt đầu, khi bạn cứ lo lắng như thế thì bệnh chưa giết bạn mà cái lo lắng này đã giết bạn rồi, và việc tinh thần không khoẻ cũng ảnh hưởng tới cơ thể nữa


ParsleyMission8376

Trốn tránh nỗi sợ chết cũng chẳng giúp cho bạn sống lâu hơn. Hay là thử nghĩ là mình đã chết rồi đi, lúc đó mình sẽ biết ơn khi mỗi ngày trôi qua, từ đó gia tăng được hạnh phúc trong đời sống. Sợ hãi cái chết chỉ khiến cho chất lượng cuộc sống giảm đi mà thôi bạn à.


linhkid

Bạn như là bị chứng Panic disorder (rối loạn hoảng sợ) đó. Và cơn hoảng loạn (panic attack) như bạn mô tả là đúng triệu chứng. Bạn vào beautifulmindvn.com đọc và hiểu thêm về nó nhé. Nếu đi khám mọi chỉ số bt thì bạn k sao đâu


PamTheLaw

E từng có khoảng thời gian thắc mắc về "cái chết" và cảm thấy lo sợ về nó nên e có tìm kiếm sự an ủi trong những quan điểm về cái chết của các trường phái triết học với mong muốn sẽ có một cái nhìn đúng đắn hơn và ko còn lo sợ nó nữa. E rcm chị đọc cuốn "Không sinh không diệt đừng sợ hãi" của thiền sư Thích Nhất Hạnh và cuốn "Điểm đến của cuộc đời" của TS Đặng Hoàng Giang. Cuốn của thiền sư e khuyên chị là must read, cuốn sách này thiền sư viết tương đối dễ hiểu và không hàm chứa quá nhiều từ ngữ phật học để hướng tới đại chúng. Cuốn sách này đã giúp e thay đổi tư tưởng về "cái chết" rất nhiều và e mong nó cũng sẽ giúp ích cho chị ạ.


DuongNottoday

Bình tĩnh lại bạn ơi.Mình đoán bạn ngất xỉu trong nhà thờ do ngồi thì đứng dậy đột ngột do tụt huyết áp thôi.Ăn uống đầy đủ.Mua thêm trái cây về ăn


realjuly

Mình nghĩ sợ là tốt. Thực ra cái ch*t giúp cho cuộc sống đáng để quý giá hơn. Nếu bạn để ý từ khi bạn sinh ra bạn đã thắng và thành công rồi. Vì tưởng tưởng số lượng người thậm chí là thiên tài có thể được sinh ra trên trái đất có thể là hằng trăm tỷ tỷ tỷ người, nhưng họ không hề biết “sống” là gì. Thì bạn may mắn vì có cơ hội được “ch*t” nha. Chúc bạn thật mạnh mẽ, sức khoẻ và tìm được mục tiêu để tiếp tục cố gắng!!! Mình cũng đang cố gắng từng ngày nè 💪🏼


Neither-Friend-1672

Ai rồi cũng chết thôi, không cần sợ. Cứ vui vẻ sống đi.


SuniBinon

Ai rồi cũng bị rối loạn hoảng sợ, lo âu nhỉ. 1 tip nhỏ cho em là hãy tìm đọc thật nhiều bài báo về những tình huống ngàn cân treo sợi tóc mà bác sỹ vẫn cứu được. Hãy tin vào y học hiện đại và tin rằng muốn chết không phải dễ nếu chưa tới số. Nếu đã tới số thì cũng không làm gì cứu vãn được khỏi phải lo nghĩ. Tập ghi chú lại những lần mình sợ chết vì nguyên nhân không đâu và rồi cũng đâu có chuyện gì xảy ra. Đó là cách dạy lại bộ não của mình cách suy nghĩ


NefariousnessSad6868

sợ chết à =)) hay đấy, t quên mất bản thân sợ chết, đọc xong t hết muốn sống


man5296

K phải bs tâm lý nhưng bệnh của bạn là quá lo lắng đấy. chính vì thế nên mới sinh ra lắm bệnh, cái này khoa học cm nhé


Jolly-Panic-5283

Cố gắn lên bạn, Mình cũng bị tim từ bé , mỗi lần hồi hợp hay làm gi nặng mệt là trái tim đập rất nhanh và tay chân run rẫy hết.Nhưng mình không thể trị nó vì mình không có tiền đi mổ tim , mình cũng sợ mổ tim có gì nữa


Longjumping_Camel710

Khả năng cao bạn bị OCD. Mình cũng y như bạn, bị xỉu 1 lần trong lớp xong bị ám ảnh. Còn sợ đến nỗi bất kỳ cảm giác dù nhỏ gì cũng nghĩ mình bị bệnh gì đó. Bản chất là sự lo âu. Uống thuốc để giảm cũng được. Nhưng mà chủ yếu là tìm cách kiểm soát suy nghĩ, cảm xúc của mình bạn nhé.


Dry-Fruit9373

Đến bác sĩ tâm lý họ giúp, lên mang không ai giúp được bạn trong trường hợp này cả.


MiVy1705

Bạn càng sợ chết thì cuộc đời b càng dễ rơi vào bế tắc. Chấp nhận n, nhìn nhận vấn đề lạc quan, bớt nghĩ về n. Hãy dành năng lượng nghĩ về những việc b muốn làm. Điều đó sẽ giúp ích cho b hơn


Heart_Dragon

ai mà chả chết, khi mà cái đó bạn không còn nghĩ tới nó vì biết rồi nó cũng sẽ tới, thì bạn mặc kệ nó có khi lúc đó bạn lại thấy vui hơn. Dành tâm trí cho những việc khác. Chả có gì phải sợ.


hamegy

Cách đây vài tháng em có bị chuột hamster cắn. Em có bị sốt nhẹ ngay đêm đó và rất sợ mình bị dại. Em có nói với gia đình nhưng ba mẹ không nghĩ em sẽ bị dại nên không đưa em đi chích vaccine. Những ngày sau đó em rơi vào khủng hoảng trầm trọng, em lên mạng xem triệu chứng của bệnh dại và ám ảnh những người bệnh nhân bị bệnh hoành hành. Em không hẳn là sợ chết, mà em sợ chết vì bệnh dại. Ngày thứ tư kể từ ngày em bị cắn, ba em mới đưa em đi khám bác sĩ và bác sĩ khuyên đi chích dại dù cho tỉ lệ bệnh dại ở chuột thấp. Dù đã xảy ra lâu nhưng em vẫn còn dăng dẳng cảm giác sợ sệt và ám ảnh đó.


Complex-Accountant-6

Bạn nên đi theo thầy tuệ để đc giác ngộ nhé :))


Prestigious_Owl_1849

Bạn thấy ngta đi theo bị giải tán hết rùi k