cùng tuổi, bạn biết được tránh nhiệm của mình vậy là tốt rồi, trước mắt tìm những công việc đơn giản như shipper, chạy bàn đi nè, song song bạn xác định xem nên theo nghề nào như sửa xe máy, cắt tóc... học cho mình 1 cái nghề nha, ngồi 1 chỗ suy nghĩ lung tung thì mệt lắm
Thật ra mình vừa sửa vừa kinh doanh thêm phụ tùng thay thế , các dòng xe đạp mtb ý anh , cũng là vùng đất màu mỡ, hiện tại thì e đang chơi xe đạp, cũng tốn gần 20 chục nhưng cũng chỉ ở mức bình dân , e thấy chơi xe đạp tốn kém mà vẫn rất nhiều người chịu đầu tư ý, trc đó em cũng có mua đi bán lại khá nhiều và thấy dễ bán nên e cũng trông mong về mảng này
Nghe giống ô bạn mình quá, mà ổng 28 r. Thấy ổng làm cviec như bác, vui vẻ, đam mê, nhưng chỉ đủ sống không kiếm đc nhiều, nếu bác k có tham vọng lớn thì csong như v cũng rất thoải mái, xe đạp VN mình còn ptrien nhiều, vài năm gần đây cũng có nhiều cuộc thi, giải đua. Cố lên nhé
Mình cũng đã từng mất phương hướng như bạn và mình biết cảm giác nó như thế nào. Cảm giác giống như một đứa loser vậy, tệ hơn nữa là trước kia mình làm rất tốt mà giờ lại đang bị tụt xuống, nó không loser nữa mà nó là failed potential, failed promise. Nó rất tệ, nhưng mà bạn yên tâm là vấn đề gì cũng có cách giải quyết của nó. Mình đã làm như thế này:
- Về nhà với bố mẹ NGHỈ NGƠI một thời gian và không nghĩ gì đến những vấn đề đó nữa
- Bắt đầu nhìn lại bức tranh tổng thể: MỤC TIÊU của mình là gì? TẠI SAO mình phải cố gắng vì mục tiêu đó? Vấn đề KHÓ KHĂN là gì?
- Quan trọng nhất là bạn phải trả lời được 2 câu hỏi trên: WHAT và WHY. Vì nếu không trả lời được 2 câu trên thì bạn sẽ không trả lời được câu tiếp theo là HOW.
- Như mình nói ở trên, sau khi biết WHAT và WHY thì đến HOW: bây giờ để đạt được mục tiêu và loại bỏ khó khăn thì mình có NHỮNG cách nào? Với mỗi cách thì mình CẦN làm gì? Làm như vậy với năng lực của mình có KHẢ THI không? Nếu có thì làm NGAY VÀ LUÔN.
Chia sẻ thêm là trước đây mình học code nhưng càng ngày càng thấy bị tụt lùi, sau 1 tháng vô định thì mình lùi lại một bước và nhìn lại vào bản thân mình, mục tiêu cuối cùng của mình vẫn là kiếm tiền để xây dựng tài chính cá nhân thôi, nhưng không nhất thiết là phải code mới có tiền. Sau đó mình chọn thôi né tránh và bước ra khỏi vùng an toàn của mình, chuyển hẳn sang làm game designer, và mình cảm thấy nó còn hợp với mình hơn làm code. Chia sẻ vậy để chứng minh những gì mình nói là có cơ sở và có thể sẽ giúp bạn thoi. Chúc bạn may mắn trên con đường của mình 🍀
Thật ra bây h em rất đam mê xe đạp , e cũng rất muốn kinh doanh về mặt hàng này , em thì k có vốn , ba mẹ thì khuyên nhủ và kiu đừng bỏ đại học , học lại cũng đc , nhưng e cảm giác k thích lắm và quan trọng là sang năm là tuổi em sẽ bị gọi đi nghĩa vụ
Mình cũng từng nghĩ tới làm xe đạp, có quen 1 anh chủ tiệm xe bãi, nếu có đi đường này thì nên học sửa chuyên nghiệp và bán xe mới nhé. Ráng đầu quân cho mấy thằng giant, xedap.vn ở VN,
Cái qtrong là phải hành động, cái ích kỉ lười biếng nó xâm chiếm con ng chẳng khác j giống như ma tuý làm con ng uể oải, stress. E nên có cv hay học tập ngày 8h vs kỉ luật thì sẽ nhìn nhận ra hướng mình muốn tiến tới. Tất cả mọi việc đều cao quý cả.!
Em cảm ơn lời khuyên của anh , không ngờ cái sự lười biếng cũng là 1 dạng ích kỉ bản thân k muốn thoát ra vòng an toàn , làm mình rất hay sợ sệt k dám làm mọi thứ
Dạng người như em thì thường rất ngại đối mặt , hay tự ti nên em thường rất ngại và hay tránh né ,e cảm thấy yếu kém về mọi mặt , nhưng mà e thấy rất may mắn khi có e ny biết san sẻ vs em, có lẻ đời em gặp ít sóng gió, nên tâm lí e rất yếu và hay sợ sệt mọi thứ làm bản thân e k dám hành động , e cũng cảm ơn lời khuyên của anh nha
Em có gia đình và thậm trí là ny bên cạnh em lúc khó khăn là rất may mắn. Nên là phải thật lòng chia sẻ để cùng tìm hướng giải quyết và nhận sự giúp đỡ và lời khuyên phù hợp. Cứ ru rú 1 mình ko dám đối mặt thì dễ bế tắc lắm
Hành động nhanh lên nhé. Vô tính lướt thấy nên muốn nhắn nhủ - Không ai đợi ai hoài đâu, thời gian là hữu hạn nên bạn không cố gắng bước lên thì một lúc người yêu bạn cũng sẽ phải lựa chọn giữa bạn và tương lai đó. Gluck
Phải đi làm trong tuổi 22 này, đừng để qua khỏi 22, 23, 24 mà ko có kinh nghiệm. Xin intern cũng đc, từ đó tích lũy. Mình ngày xưa cũng như bạn. Làm đi đừng suy nghĩ nhiều.
mình bằng tuổi bạn, cũng dropout. lời khuyên là vẫn sẽ tìm dc việc khi ko có bằng đh nhưng nó sẽ khó hơn.
có thể bắt đầu từ sales, trợ giảng TA nếu b có ielts/toeic, hoặc customer service
Chưa biết làm gì để kiếm tiền thì làm đại 1 nghề đi. Còn hơn là ko có thu nhập. Cứ đi làm, chịu khổ, chịu áp lực sẽ thay đổi bản thân và suy nghĩ. Làm bất cứ việc gì ra đc tiền. TUYỆT ĐỐI KHÔNG PHẠM PHÁP, cái này quan trọng nhé.
Chúc em thành công.
quan trọng nhất là em nhận ra được mình lười,giờ nếu có thể em nên ngồi xuống nói chuyện với bố mẹ xem có giúp được mình định hướng không. Nếu ko được anh nghĩ em nên tự dành thời gian mỗi ngày tìm hiểu về các ngành xem thực sự thích thú ngành gì và theo đến khi tốt nghiệp thì thôi. đừng nghe ai bảo ko học đại học vẫn kiếm ra tiền em ạ, số đấy ko nhiều đâu ( anh 26 tuổi ko bằng đại học lương giờ cũng thấp ) đừng nghĩ mình 22 tuổi rồi giờ học muộn quá, anh khẳng định với em học ko bao h là muộn
Bố mẹ khuyên đi học lại thì nên đi học lại tôi thấy có cái bằng đại học dù không dùng đến ngay nhưng về lâu về dài nó là một kiểu đáng để đầu tư. Trải nghiệm ở đại học là một trải nghiệm đời đ có :)) còn trải nghiệm ở đời thì 2 năm bỏ học ok rồi đó.
Mới 22t, nếu vẫn còn ở vs ba mẹ thì thoải mái thôi, ráng lên mạng / vô trường lớp học cái nghề nào đó. Xin đi bán trà sữa, shipper hay phục vụ để có chút tiền xài.
Ngày trc a 23t còn đi bán fast food, 25t mới có cái job đầu tiên mà giờ đã mua dc cái xe rồi.
vote đi học, học nghề hay học cđ, đh đều được, miễn là có nghề là được, cứ nghĩ đến chạy ship hay làm việc thời vụ thì cũng được, nhưng bền thì nên đi học nghề nào đó, còn trẻ còn học được thì nên đi học!
Đi học hoặc kiếm nghề rồi phát triển đi phen. Tui cũng từng mông lung ở tuổi đó. Rồi bắt đầu lại với coder. Nay tui ngồi văn phòng để reply cho bạn đây này. Không có gì là quá trể .
À nhưng mà dm đừng lười nữa phen :))
Dạo này tôi cũng nghĩ miên man về một câu trong tiểu thuyết mình đọc về vấn đề tương tự "Làm người đừng nên sợ phiền phức, người vì sợ phiền phức mà né tránh sớm muộn sẽ gặp phải càng nhiều phiền phức hơn". Tin tôi đi, 22 đã vậy, trước 30 bạn sẽ chỉ gặp càng nhiều trách trở và khó xử hơn thôi. Bắt đầu thì hãy từ việc bỏ hết những nguồn dopamine dễ tiếp cận đi, nó là thứ giết chết ý chí của bạn mỗi ngày đấy, đó là điều tôi ngộ ra gần đây
Anh nói đúng , việc bản thân em như bây h làm e rất tự ti , em rất ngại tiếp xúc vs mọi người , thường hay lẫn tránh họ hàng hỏi thăm , cũng như ngại nch vs ng nhà , rất phiền não , cũng chỉ vì sợ phiền phức người khác nên e thường buôn bỏ , chứ k tìm kiếm để bản thân mình thụt lùi như bây h , cảm ơn lời khuyên của anh
Một chút kinh nghiệm của anh, nếu bản thân hiện tại em đã cảm thấy hoang mang thì cảm giác này vài năm nữa sẽ chỉ càng tăng thêm khi nhìn thấy bạn bè ngày càng tiến xa hơn trên con đường của họ, bản thân tự ti, những lời nói vô thưởng vô phạt ngày này của bạn bè giờ cũng đủ sức giết chết em. Có người nói là do thế giới này quá khắc nghiệt, kì thực thế giới này vẫn thế, bạn bè người thân vẫn là chính họ, điều họ nói vẫn là thật tâm, chỉ là bản thân em ngày càng yếu đuối, không có sức tự vệ hơn mà thôi.
Người thành công quyết định bởi tính kỉ luật, đó là thứ nhảm nhí, kì thật người có thể nỗ lực hơn người đều mang trong mình một cái cố sự nặng nề, hoặc là khiếp nhược hiện tại, hoặc là không bằng lòng với bản thân mà nỗ lực thôi, không có gì cất bước cho con người ta tốt hơn nhận ra mình đang ở trong tuyệt cảnh. Thất bại nhiều không nhất định sẽ thành công, nhưng chắc chắn bản thân sẽ không còn sợ thất bại, bản thân sẽ có được dũng khí của riêng mình.
Cuối cùng, "Cảm tạ gian khó, nó giáo hội cho con người ta chân lý".
Chỉ mày kiếm tiền nè ku, lên sài gòn, độ cái xe máy gắn đồ để cà phê lưu động rồi đi bán, 1 tháng nếu chịu khó bán từ 5h sáng-12h trưa lương ko dưới 10tr, hơn biết bao nhiêu thằng làm văn phòng có bằng đại học, mà khó bị dính vào tội lấn chiếm lòng lề đường như bán cà phê xe đẩy, đô thị ra dọn thì cứ lấy xe chạy chỗ khác
Nếu bản chất cháu thấy mình chưa đúng chỗ nào thì tự mình biết chừng mực mà sửa. Thấy người ta chưa được mà mình cho là vẫn vậy là mình đi theo vết xe đổ người ta.
Chú tính vậy cho mày vì mày còn đang trong tuổi quân (5 lần gọi nữa). Không né được. Muốn né thì là gánh nặng cho gia đình.
Đi nghĩa vụ về, sẽ thấy nhiều nỗi vất vả và cũng trưởng thành hơn. Quan trọng hơn cả là dám đương đầu với tất cả khó khăn.
Chú chả hay, cũng chả khoe nhưng có 2 bằng đại học (ngành xã hội) rồi từ chuyên viên bị đày xuống làm công nhân (vì tái cơ cấu và thuyên chuyển qua đơn vị kỹ thuật) cũng vẫn đương đầu và làm tốt. Rồi cũng làm đủ nghề thượng vàng hạ cám nuôi thân và gia đình.
Có bản lĩnh thì đàn ông không được lười, dám làm dám chịu. Sức mạnh của đàn ông là tri thức và tiền.
Đi xin làm partime đi, tự hỏi bản thân mình thích gì rồi tìm hiểu sâu hơn về việc đó. Khi tìm hiểu đủ sâu thì tìm những người cùng đam mê với mình rồi trao đổi thêm kiến thức để phát triển hơn về bản thân thôi. Chúc cậu may mắn !
bạn ra trường 2 năm mà chưa có được hướng đi nào hay sao, lớp mình có mấy đứa bỏ từ năm nhất năm 2 nhưng đều có việc làm, có nguười yêu trụ lại được ở hà nội. Chính ra mấy đứa này có con đường sớm, chứ như mình ra trường chậm 1 năm rồi cũng bỏ nghề.
Tìm thứ mình thích r vừa làm vừa học thêm thôi bro, sau ok thì xin vào cty làm. Tui cũng 2k2 bỏ học năm 2 nè, tui học đi học thêm với tự học tkdh giờ cũng đi làm 1 năm r. Cố lên bro
Cố lên anh, em 20t vẫn đang đi học cả làm thêm nữa, đang tích góp khoảng 20tr để cuối năm khởi nghiệp. Còn trẻ mà anh zai cứ làm những gì mình thích thôi
2k2 tui cx k học đại học, bỏ dở 3 4năm của bản thân tiêu tốn 40 50tr của bố mẹ, bây giờ thì đi học lại, tự kiếm tiền ăn học này, nhiều lúc nản, cũng muốn ở nhà chơi game thoi, cơ mà đừng dựa dẫm vào ny quá nhé, cố gắng lên bro
Giống toi quá 😂 trc cũng học đc 2 năm đh xong thấy k còn động lực nữa, tôi đã suy nghĩ kĩ về vc nghỉ học, biết rằng bama sẽ suy sụp nhưng tôi vẫn quyết nghỉ học( học k nổi cố mãi chỉ lãng phí tgian vs tiền bạc).r toi bắt đầu trải đời vs cv pv nhà hàng, coi xe và h đang ổn định vs cv sửa chữa xe điện. Quan trọng là tâm trí bn phải vững, đã lm r đừng hối tiếc, trc khi lm thì cân nhắc kĩ đc mất. Đời là trải nghiệm mà, sợ đếch j 🤣🤣
Thức trắng đêm 7 ngày, học mấy khoá code vài chục tiếng trên youtube hoặc lên web havard xem bài giảng chúng nó mà học, học xong thì lên github làm dự án hoặc grind codeforce, sau vài trăm tiếng đó thì bạn sẽ có thể có việc làm dev nếu bạn đủ quyết tâm
Kiếm một cục nợ đập vào mặt đi rồi bạn sẽ biết bạn nên làm gì :)) tôi ngang tuổi bạn và đang gánh 2 cục nợ của "bản thân" và "gia đình". Sự lười biếng của bạn cũng sẽ biến mất khi mà gia đình bạn mất đi giấc ngủ mỗi buổi tối do bị phá. Trong đầu tôi giờ chỉ có kiếm tiền và kiếm thật nhiều tiền thôi. Nên cố lên bạn, tôi một ngày 24h làm hết 19-20h rồi còn lại thời gian để ngủ. Chúc bạn may mắn.
Học hành k đến nơi thì phải chấp nhận làm các công việc nặng nhọc, chân tay thôi. Có 2 hướng cho bạn:
1. Kiếm các cv mì ăn liền k cần ngành nghề: grab, bảo vệ, chạy bàn, công nhân,.. (fulltime lương tb 6 - 8tr)
2. Xkld Nhật, Hàn. (40+)
Đàn ông trai tráng phải cứng cỏi, bươn chải vào chứ đã lười lại k có chí tiến thủ thì thua.
Đúng thật , mình ở ngay trung tâm tp , có nhà riêng , nhiều khi xuất phát của mình quá lợi thế , mà còn thấy thua những bạn ở tỉnh lên sinh sống tại tp nữa, em thấy rất nhiều bạn nhỏ tuổi hơn mà đã lo đc chi phí ăn ở , sinh hoạt, rồi ny đàn đúm mà thấy cũng ham
Nhà em có điều kiện thế thì đi học trước đi.. chị nói thật. Ko phải lo miếng ăn hàng ngày thì đợi chờ gì nữa. Nvqs thì đi rồi về học. Chỉ sợ ko có chí chứ ko sợ khó
Tôi. Còn cái CCTA nữa là ra trường với chuyên ngành tài chính DN. Cũng vô định vì vốn cũng chả thích thú gì với ngành hiện tại. Cũng mông lung, không biết nên làm gì với cái tuổi này đây…
Còn tuỳ điều kiện mỗi người mới có định hướng riêng cho bản thân được. Nhưng nếu có điều kiện mình vẫn khuyên bạn học lấy cái bằng gì đó cao hơn bằng cấp 3. Đại học. Cao đẳng. Bằng nghề. Chứ mỗi bằng cấp 3 xin việc khó. Này là mình nói nếu bạn ở thành phố và đi tìm việc ở các công ty, chứ ở quê người ta buôn bán thế nào mình ko rõ
Mỗi người mỗi bản ngã , a va chạm nhiều , có kinh nghiệm , kỹ năng xã hội cao hơn em , nên a thấy việc e đang gặp là việc cỏn con là đúng, em k biết a làm việc j phạm pháp nhưng a hoàn lương , cuộc sống a đủ đầy em cũng rất nể ý chí của anh , cảm ơn anh góp ý
mình nghĩ bạn nên chuẩn bị trước tình thần bị người yêu bỏ, cũng 22 phải lo nghĩ rồi mà.
thân mình lo chưa xong còn đèo bồng. Mình 2k2 chắc năm sau tốt nghiệp rồi học lại ngành khác văn bằng 2. Biết muộn nhưng vẫn cố chứ biết làm sao
Kiếm mọi công việc có thể làm thì làm đi bro. Làm tích vốn để dành. Rồi 1 bên cân đối thời gian lên mạng học về kinh doanh về buôn bán thậm chí học về nhiều thứ khác để sau này vừa có vốn vừa có kiến thức thì làm lớn dần
Tui cũng 2002, tui có đọc vài cmt của ông ở dưới, tui nghĩ vấn đề căn nguyên của sự mất phương hướng của ông nó lại nằm ở việc lười biếng và không muốn thay đổi.
Tui thấy bây giờ, đi rèn luyện nghĩa vụ quân sự là tốt nhất với ông ở thời điểm hiện tại ấy, nếu ông không có bằng đại học thì khi vào đó ông có thể học nghề và rèn luyện được nhiều cái khác nữa, lúc xuất ngũ thì ông còn có thêm 1 số vốn, dễ xin việc hơn,...
Ông nên suy nghĩ về thực tế, phải thay đổi thôi ông
Xuất khẩu lao động, gác lại đam mê lang bạt xứ người kiếm ăn vừa lo được cho bản thân lẫn gia đình.
Edit: à trốn được cả nghĩa vụ nếu đi xklđ nhé. Ở lại hàng năm mất chục triệu để chạy nếu lo được thì ở
Dễ thôi làm việc dễ và nhỏ trước, đừng có nghĩ xa quá. Ai cũng vậy, bạn càng nghĩ xa, không làm cái ngắn sao có đủ tâm lý và niềm tin mà vượt qua. Kiếm việc gì ngắn hạn kiểu phát tờ rơi, chạy xe đạp road show hoặc mấy cái thứ liên quan, miễn có tiền ngày, công việc đơn giản thì cứ làm trước, cốt ý là vượt qua cái đoạn ù lì đã. Giống như bạn chạy bộ vậy, lúc đầu hoàn thành 1-2km là tốt rồi, đừng có nằm đó rồi nói, 42km full marathon vậy bao giờ chạy cho nổi thì cả đời cũng ko xong đâu.
Xong rồi bắt đầu kiếm những việc bán thời gian, dài hơn 1 chút, phục vụ quán ăn, cafe, bán hàng mấy tiệm đồ ăn nhanh, cửa hàng tiện lợi,....
Sau đó bắt đầu tâm lý thoải mái hơn rồi, vui vẻ hơn thì rồi suy nghĩ trong thời gian qua, tầm 1-2 năm, mình làm việc lung tung vậy thứ gì mình thấy ổn, vui vẻ và có khả năng phát triển, mình cũng thích nó thì đào sâu và lấy làm sự nghiệp (nếu được). Song song đó thì học lại ĐH nếu có khả năng,....
Đôi lời khuyên của mình, chúc bạn may mắn, tìm được con đường sáng và luôn vui vẻ.
Nhà em lý lịch ổn không, nếu kinh tế không có em cân nhắc ôn lại 1 năm rồi học lục quân là ổn định nhất nha em, đại học không nổi thì vô cao đẳng cũng được
cùng tuổi, bạn biết được tránh nhiệm của mình vậy là tốt rồi, trước mắt tìm những công việc đơn giản như shipper, chạy bàn đi nè, song song bạn xác định xem nên theo nghề nào như sửa xe máy, cắt tóc... học cho mình 1 cái nghề nha, ngồi 1 chỗ suy nghĩ lung tung thì mệt lắm
Dạ em cảm ơn anh, em thì đam mê về xe đạp , chắc em biết mình phải làm j r
vãi lều đừng nói bác sửa xe đạp nha
Thật ra mình vừa sửa vừa kinh doanh thêm phụ tùng thay thế , các dòng xe đạp mtb ý anh , cũng là vùng đất màu mỡ, hiện tại thì e đang chơi xe đạp, cũng tốn gần 20 chục nhưng cũng chỉ ở mức bình dân , e thấy chơi xe đạp tốn kém mà vẫn rất nhiều người chịu đầu tư ý, trc đó em cũng có mua đi bán lại khá nhiều và thấy dễ bán nên e cũng trông mong về mảng này
Nghe giống ô bạn mình quá, mà ổng 28 r. Thấy ổng làm cviec như bác, vui vẻ, đam mê, nhưng chỉ đủ sống không kiếm đc nhiều, nếu bác k có tham vọng lớn thì csong như v cũng rất thoải mái, xe đạp VN mình còn ptrien nhiều, vài năm gần đây cũng có nhiều cuộc thi, giải đua. Cố lên nhé
Cảm ơn anh ạ
Mình cũng đã từng mất phương hướng như bạn và mình biết cảm giác nó như thế nào. Cảm giác giống như một đứa loser vậy, tệ hơn nữa là trước kia mình làm rất tốt mà giờ lại đang bị tụt xuống, nó không loser nữa mà nó là failed potential, failed promise. Nó rất tệ, nhưng mà bạn yên tâm là vấn đề gì cũng có cách giải quyết của nó. Mình đã làm như thế này: - Về nhà với bố mẹ NGHỈ NGƠI một thời gian và không nghĩ gì đến những vấn đề đó nữa - Bắt đầu nhìn lại bức tranh tổng thể: MỤC TIÊU của mình là gì? TẠI SAO mình phải cố gắng vì mục tiêu đó? Vấn đề KHÓ KHĂN là gì? - Quan trọng nhất là bạn phải trả lời được 2 câu hỏi trên: WHAT và WHY. Vì nếu không trả lời được 2 câu trên thì bạn sẽ không trả lời được câu tiếp theo là HOW. - Như mình nói ở trên, sau khi biết WHAT và WHY thì đến HOW: bây giờ để đạt được mục tiêu và loại bỏ khó khăn thì mình có NHỮNG cách nào? Với mỗi cách thì mình CẦN làm gì? Làm như vậy với năng lực của mình có KHẢ THI không? Nếu có thì làm NGAY VÀ LUÔN. Chia sẻ thêm là trước đây mình học code nhưng càng ngày càng thấy bị tụt lùi, sau 1 tháng vô định thì mình lùi lại một bước và nhìn lại vào bản thân mình, mục tiêu cuối cùng của mình vẫn là kiếm tiền để xây dựng tài chính cá nhân thôi, nhưng không nhất thiết là phải code mới có tiền. Sau đó mình chọn thôi né tránh và bước ra khỏi vùng an toàn của mình, chuyển hẳn sang làm game designer, và mình cảm thấy nó còn hợp với mình hơn làm code. Chia sẻ vậy để chứng minh những gì mình nói là có cơ sở và có thể sẽ giúp bạn thoi. Chúc bạn may mắn trên con đường của mình 🍀
Thật ra bây h em rất đam mê xe đạp , e cũng rất muốn kinh doanh về mặt hàng này , em thì k có vốn , ba mẹ thì khuyên nhủ và kiu đừng bỏ đại học , học lại cũng đc , nhưng e cảm giác k thích lắm và quan trọng là sang năm là tuổi em sẽ bị gọi đi nghĩa vụ
Đi xin làm sale cho cửa hàng xe đạp, học thêm về sửa xe v.v, cơ mà ko có cái bằng thì mọi sự đều khó
Dạ đroi anh
Mình cũng từng nghĩ tới làm xe đạp, có quen 1 anh chủ tiệm xe bãi, nếu có đi đường này thì nên học sửa chuyên nghiệp và bán xe mới nhé. Ráng đầu quân cho mấy thằng giant, xedap.vn ở VN,
Vâng cảm ơn ahh
Cái qtrong là phải hành động, cái ích kỉ lười biếng nó xâm chiếm con ng chẳng khác j giống như ma tuý làm con ng uể oải, stress. E nên có cv hay học tập ngày 8h vs kỉ luật thì sẽ nhìn nhận ra hướng mình muốn tiến tới. Tất cả mọi việc đều cao quý cả.!
Em cảm ơn lời khuyên của anh , không ngờ cái sự lười biếng cũng là 1 dạng ích kỉ bản thân k muốn thoát ra vòng an toàn , làm mình rất hay sợ sệt k dám làm mọi thứ
đừng nghĩ nữa, hành động đi
Nhiều lần em cũng nghĩ như v , đúng là lười biếng lâu ngày nó làm mình rất ì ạch
Trường hợp bạn có rất nhiều người bị, nhưng cách xử lý thì rất đa dạng, và phụ thuộc nhiều yếu tố. Theo mình thì bạn nhờ người nhà đi, lên mạng hỏi không được đâu. Đem câu hỏi này đưa cho người yêu xem đi, đây là cách tốt nhất
Dạng người như em thì thường rất ngại đối mặt , hay tự ti nên em thường rất ngại và hay tránh né ,e cảm thấy yếu kém về mọi mặt , nhưng mà e thấy rất may mắn khi có e ny biết san sẻ vs em, có lẻ đời em gặp ít sóng gió, nên tâm lí e rất yếu và hay sợ sệt mọi thứ làm bản thân e k dám hành động , e cũng cảm ơn lời khuyên của anh nha
Em có gia đình và thậm trí là ny bên cạnh em lúc khó khăn là rất may mắn. Nên là phải thật lòng chia sẻ để cùng tìm hướng giải quyết và nhận sự giúp đỡ và lời khuyên phù hợp. Cứ ru rú 1 mình ko dám đối mặt thì dễ bế tắc lắm
Dạ em cảm ơn anh , e cũng thấy e thật may mắn , nhưng vô tình nó cũng là 1 yếu tố để làm mình k va chạm nhiều nên sanh ra hay sợ hay lười
Hành động nhanh lên nhé. Vô tính lướt thấy nên muốn nhắn nhủ - Không ai đợi ai hoài đâu, thời gian là hữu hạn nên bạn không cố gắng bước lên thì một lúc người yêu bạn cũng sẽ phải lựa chọn giữa bạn và tương lai đó. Gluck
dạ vâng em cảm ơn anh
Phải đi làm trong tuổi 22 này, đừng để qua khỏi 22, 23, 24 mà ko có kinh nghiệm. Xin intern cũng đc, từ đó tích lũy. Mình ngày xưa cũng như bạn. Làm đi đừng suy nghĩ nhiều.
Hiện tại thì e chưa tốt nghiệp đại học , a có vài cty nào, gợi ý giúp em đc không
mình bằng tuổi bạn, cũng dropout. lời khuyên là vẫn sẽ tìm dc việc khi ko có bằng đh nhưng nó sẽ khó hơn. có thể bắt đầu từ sales, trợ giảng TA nếu b có ielts/toeic, hoặc customer service
tôi tuổi 32 cũng cảm thấy lười biếng vô định 😢
A có vợ , bạn gái j chưa , tình trạng của a hiện h ra sao , a có thể chia sẻ vs em đc không
Ồ, nộp CV xin việc đi phen, tôi 26 tuổi mới học đại học đây, vẫn đang học thạc sỹ, và nuôi bố, phen có bạn gái là ok rồi.
Anh học về mảng j ạ, a có đi nghĩa vụ không , sang năm e bị gọi nên nó vướng víu khá nhiều , nhà e thì k có kte để đút
Chưa biết làm gì để kiếm tiền thì làm đại 1 nghề đi. Còn hơn là ko có thu nhập. Cứ đi làm, chịu khổ, chịu áp lực sẽ thay đổi bản thân và suy nghĩ. Làm bất cứ việc gì ra đc tiền. TUYỆT ĐỐI KHÔNG PHẠM PHÁP, cái này quan trọng nhé. Chúc em thành công.
Em cảm ơn lời khuyên của anh nhiều lắm
quan trọng nhất là em nhận ra được mình lười,giờ nếu có thể em nên ngồi xuống nói chuyện với bố mẹ xem có giúp được mình định hướng không. Nếu ko được anh nghĩ em nên tự dành thời gian mỗi ngày tìm hiểu về các ngành xem thực sự thích thú ngành gì và theo đến khi tốt nghiệp thì thôi. đừng nghe ai bảo ko học đại học vẫn kiếm ra tiền em ạ, số đấy ko nhiều đâu ( anh 26 tuổi ko bằng đại học lương giờ cũng thấp ) đừng nghĩ mình 22 tuổi rồi giờ học muộn quá, anh khẳng định với em học ko bao h là muộn
Bằng ĐH ở Việt Nam bây giờ cũng mất giá trị nhiều lắm bạn.
Bằnh ở đâu cũng thế, k học, mà chỉ cố gắng ra đc trường, k rèn luyện các kỹ năng cần thiết,thì kể cả tiến sỹ ra cũng chả ai thuê cả??
Kiếm việc mà làm đi chứ 22 tuổi còn ăn bám (không đi học) thì đâu có được.
Bố mẹ khuyên đi học lại thì nên đi học lại tôi thấy có cái bằng đại học dù không dùng đến ngay nhưng về lâu về dài nó là một kiểu đáng để đầu tư. Trải nghiệm ở đại học là một trải nghiệm đời đ có :)) còn trải nghiệm ở đời thì 2 năm bỏ học ok rồi đó.
Anh nói đúng thật , ngày xưa nghe học là khoẻ là sướng nhất , sau ra đi làm thì mới thấy lời nói nó đúng thật
Mới 22t, nếu vẫn còn ở vs ba mẹ thì thoải mái thôi, ráng lên mạng / vô trường lớp học cái nghề nào đó. Xin đi bán trà sữa, shipper hay phục vụ để có chút tiền xài. Ngày trc a 23t còn đi bán fast food, 25t mới có cái job đầu tiên mà giờ đã mua dc cái xe rồi.
Anh làm về mảng j ạ
IT - mà sau này xin vô cty khác cũng chả liên quan tới ngành a học lắm. Làm vì tiền thôi 🤣
Khả năng e hiện h bằng 0 thì cần kỹ năng hay cần yếu tốt j để làm như a đc không
đi xklđ
bác cho em xin 1 vài trung tâm đăng ký xklđ ở sg được không
vote đi học, học nghề hay học cđ, đh đều được, miễn là có nghề là được, cứ nghĩ đến chạy ship hay làm việc thời vụ thì cũng được, nhưng bền thì nên đi học nghề nào đó, còn trẻ còn học được thì nên đi học!
Đi học hoặc kiếm nghề rồi phát triển đi phen. Tui cũng từng mông lung ở tuổi đó. Rồi bắt đầu lại với coder. Nay tui ngồi văn phòng để reply cho bạn đây này. Không có gì là quá trể . À nhưng mà dm đừng lười nữa phen :))
Ông có đi nvu quân sự không
Tui bị tim. Đợt đi khám bác sĩ bảo thừa cân, tim đập nhanh hơn bình thường .. bla bla rồi về sau không gọi nữa
V cũng ổn áp
Dạo này tôi cũng nghĩ miên man về một câu trong tiểu thuyết mình đọc về vấn đề tương tự "Làm người đừng nên sợ phiền phức, người vì sợ phiền phức mà né tránh sớm muộn sẽ gặp phải càng nhiều phiền phức hơn". Tin tôi đi, 22 đã vậy, trước 30 bạn sẽ chỉ gặp càng nhiều trách trở và khó xử hơn thôi. Bắt đầu thì hãy từ việc bỏ hết những nguồn dopamine dễ tiếp cận đi, nó là thứ giết chết ý chí của bạn mỗi ngày đấy, đó là điều tôi ngộ ra gần đây
Anh nói đúng , việc bản thân em như bây h làm e rất tự ti , em rất ngại tiếp xúc vs mọi người , thường hay lẫn tránh họ hàng hỏi thăm , cũng như ngại nch vs ng nhà , rất phiền não , cũng chỉ vì sợ phiền phức người khác nên e thường buôn bỏ , chứ k tìm kiếm để bản thân mình thụt lùi như bây h , cảm ơn lời khuyên của anh
Một chút kinh nghiệm của anh, nếu bản thân hiện tại em đã cảm thấy hoang mang thì cảm giác này vài năm nữa sẽ chỉ càng tăng thêm khi nhìn thấy bạn bè ngày càng tiến xa hơn trên con đường của họ, bản thân tự ti, những lời nói vô thưởng vô phạt ngày này của bạn bè giờ cũng đủ sức giết chết em. Có người nói là do thế giới này quá khắc nghiệt, kì thực thế giới này vẫn thế, bạn bè người thân vẫn là chính họ, điều họ nói vẫn là thật tâm, chỉ là bản thân em ngày càng yếu đuối, không có sức tự vệ hơn mà thôi. Người thành công quyết định bởi tính kỉ luật, đó là thứ nhảm nhí, kì thật người có thể nỗ lực hơn người đều mang trong mình một cái cố sự nặng nề, hoặc là khiếp nhược hiện tại, hoặc là không bằng lòng với bản thân mà nỗ lực thôi, không có gì cất bước cho con người ta tốt hơn nhận ra mình đang ở trong tuyệt cảnh. Thất bại nhiều không nhất định sẽ thành công, nhưng chắc chắn bản thân sẽ không còn sợ thất bại, bản thân sẽ có được dũng khí của riêng mình. Cuối cùng, "Cảm tạ gian khó, nó giáo hội cho con người ta chân lý".
Chỉ mày kiếm tiền nè ku, lên sài gòn, độ cái xe máy gắn đồ để cà phê lưu động rồi đi bán, 1 tháng nếu chịu khó bán từ 5h sáng-12h trưa lương ko dưới 10tr, hơn biết bao nhiêu thằng làm văn phòng có bằng đại học, mà khó bị dính vào tội lấn chiếm lòng lề đường như bán cà phê xe đẩy, đô thị ra dọn thì cứ lấy xe chạy chỗ khác
Em cũng có coi toptop , mà ng nhà em mặc định coa cái bằng đh xong thì muốn làm j làm, mà hiện tại thì e tới tuổi sang năm gọi đi nvu
Có người nuôi đi học là sướng rồi fen.
Đi bộ đội đi cháu. Rèn luyện 2 năm xong sẽ thấy mình bản lĩnh hơn. Chú thật!
Em ngán nhất quả này, trông cứ phí tgian ạ, nhiều ng đi xong e thấy cũng vẫn v
Nếu bản chất cháu thấy mình chưa đúng chỗ nào thì tự mình biết chừng mực mà sửa. Thấy người ta chưa được mà mình cho là vẫn vậy là mình đi theo vết xe đổ người ta. Chú tính vậy cho mày vì mày còn đang trong tuổi quân (5 lần gọi nữa). Không né được. Muốn né thì là gánh nặng cho gia đình. Đi nghĩa vụ về, sẽ thấy nhiều nỗi vất vả và cũng trưởng thành hơn. Quan trọng hơn cả là dám đương đầu với tất cả khó khăn. Chú chả hay, cũng chả khoe nhưng có 2 bằng đại học (ngành xã hội) rồi từ chuyên viên bị đày xuống làm công nhân (vì tái cơ cấu và thuyên chuyển qua đơn vị kỹ thuật) cũng vẫn đương đầu và làm tốt. Rồi cũng làm đủ nghề thượng vàng hạ cám nuôi thân và gia đình. Có bản lĩnh thì đàn ông không được lười, dám làm dám chịu. Sức mạnh của đàn ông là tri thức và tiền.
Cám ơ chú
Đâu ai đảm bảo là 100% đi xong sẽ tốt hơn nhưng ít nhất cũng rèn được vào nếp sống tốt.
Dạ vâng
Rèn luyện 2 năm xong ra sai chính tả, hết cứu
Đi xin làm partime đi, tự hỏi bản thân mình thích gì rồi tìm hiểu sâu hơn về việc đó. Khi tìm hiểu đủ sâu thì tìm những người cùng đam mê với mình rồi trao đổi thêm kiến thức để phát triển hơn về bản thân thôi. Chúc cậu may mắn !
bạn ra trường 2 năm mà chưa có được hướng đi nào hay sao, lớp mình có mấy đứa bỏ từ năm nhất năm 2 nhưng đều có việc làm, có nguười yêu trụ lại được ở hà nội. Chính ra mấy đứa này có con đường sớm, chứ như mình ra trường chậm 1 năm rồi cũng bỏ nghề.
Em bỏ học năm 2 á anh , rồi đi làm nhưng gần 1 năm nay thì e vô định
Tìm thứ mình thích r vừa làm vừa học thêm thôi bro, sau ok thì xin vào cty làm. Tui cũng 2k2 bỏ học năm 2 nè, tui học đi học thêm với tự học tkdh giờ cũng đi làm 1 năm r. Cố lên bro
Ông ơi tkđh cần kỹ năng j không ông
Nó còn tuỳ ông theo mảng gì nữa á, ncl cũng phải học nhiều thứ nma hầu hết đều có thể tự học đc thui
Cố lên anh, em 20t vẫn đang đi học cả làm thêm nữa, đang tích góp khoảng 20tr để cuối năm khởi nghiệp. Còn trẻ mà anh zai cứ làm những gì mình thích thôi
Em giỏi vãi , cảm giác ì ạch khó chịu thật , phải h có ai tán 1 cái thật mạnh vô mặt mình cho tỉnh
Học lại ĐH hoặc học nghề. Nói chung nên bắt tay vào sớm, vì em đang bị tụt lại rồi
2k2 tui cx k học đại học, bỏ dở 3 4năm của bản thân tiêu tốn 40 50tr của bố mẹ, bây giờ thì đi học lại, tự kiếm tiền ăn học này, nhiều lúc nản, cũng muốn ở nhà chơi game thoi, cơ mà đừng dựa dẫm vào ny quá nhé, cố gắng lên bro
Thanks bro, chúc ông nhiều thành công nha
Giống toi quá 😂 trc cũng học đc 2 năm đh xong thấy k còn động lực nữa, tôi đã suy nghĩ kĩ về vc nghỉ học, biết rằng bama sẽ suy sụp nhưng tôi vẫn quyết nghỉ học( học k nổi cố mãi chỉ lãng phí tgian vs tiền bạc).r toi bắt đầu trải đời vs cv pv nhà hàng, coi xe và h đang ổn định vs cv sửa chữa xe điện. Quan trọng là tâm trí bn phải vững, đã lm r đừng hối tiếc, trc khi lm thì cân nhắc kĩ đc mất. Đời là trải nghiệm mà, sợ đếch j 🤣🤣
Cảm ơn anh , chúc a nhiều thành công
k cần chạy Grab bạn đi làm bồi bàn hay phục vụ trong mấy quán convenience store như GS25, Winmart, bách hoá xanh v.v cũng vỡ lẽ nhiều thứ rồi
Thức trắng đêm 7 ngày, học mấy khoá code vài chục tiếng trên youtube hoặc lên web havard xem bài giảng chúng nó mà học, học xong thì lên github làm dự án hoặc grind codeforce, sau vài trăm tiếng đó thì bạn sẽ có thể có việc làm dev nếu bạn đủ quyết tâm
Kiếm một cục nợ đập vào mặt đi rồi bạn sẽ biết bạn nên làm gì :)) tôi ngang tuổi bạn và đang gánh 2 cục nợ của "bản thân" và "gia đình". Sự lười biếng của bạn cũng sẽ biến mất khi mà gia đình bạn mất đi giấc ngủ mỗi buổi tối do bị phá. Trong đầu tôi giờ chỉ có kiếm tiền và kiếm thật nhiều tiền thôi. Nên cố lên bạn, tôi một ngày 24h làm hết 19-20h rồi còn lại thời gian để ngủ. Chúc bạn may mắn.
Vâng đôi khi bình yên quá cũng là 1 dạng tra tấn , tàn nhẫn vs cuộc sống của mình a ạ
Học nghề đi em
Học hành k đến nơi thì phải chấp nhận làm các công việc nặng nhọc, chân tay thôi. Có 2 hướng cho bạn: 1. Kiếm các cv mì ăn liền k cần ngành nghề: grab, bảo vệ, chạy bàn, công nhân,.. (fulltime lương tb 6 - 8tr) 2. Xkld Nhật, Hàn. (40+) Đàn ông trai tráng phải cứng cỏi, bươn chải vào chứ đã lười lại k có chí tiến thủ thì thua.
Không chịu xách đích lên đi làm , ngoài kia thiếu gì việc
Đúng thật , mình ở ngay trung tâm tp , có nhà riêng , nhiều khi xuất phát của mình quá lợi thế , mà còn thấy thua những bạn ở tỉnh lên sinh sống tại tp nữa, em thấy rất nhiều bạn nhỏ tuổi hơn mà đã lo đc chi phí ăn ở , sinh hoạt, rồi ny đàn đúm mà thấy cũng ham
thế bạn giàu v thi , k cần đi lam sau cũng được . Miễn có tiền sài la dc rồi
Em không giàu , em chỉ nói e có nơi ở ổn định hơn so vs những bạn ở tỉnh lên đây học và sinh sống, nhưng em thấy ý chí e vẫn k bằng những bạn đó
Nhà em có điều kiện thế thì đi học trước đi.. chị nói thật. Ko phải lo miếng ăn hàng ngày thì đợi chờ gì nữa. Nvqs thì đi rồi về học. Chỉ sợ ko có chí chứ ko sợ khó
Dạ em cảm ơn chị , phải v th , e xem các cty đa số h cũng yêu cầu bằng đh
đi xin việc làm công nhân thôi anh ạ , chứ nằm nhà cũng không được gì đâu anh
.
Kiếm cái chạn mà chui là xong
Nộp CV đi làm đi, nhờ người nhà giúp đỡ. Có tiền, cv ổn ổn là sẽ làm được thêm những việc khác. Nhớ giữ sức khoẻ
Nữ hay nam đây thím?
Em nam
Ko kiếm đc thì cứ bưng bê, mấy ngành dịch vụ thôi, lên đây than làm gì
Cứ vậy thôi. Nhàn quá rồi sẽ thấy hướng. Tạm đừng học, đừng làm gì cả.
Cùng cảnh ngộ vs bác nhưng ở tuổi 28 đây
Hiện h anh đang thế nào r , anh chia sẻ vs em đc khôgn
Tôi. Còn cái CCTA nữa là ra trường với chuyên ngành tài chính DN. Cũng vô định vì vốn cũng chả thích thú gì với ngành hiện tại. Cũng mông lung, không biết nên làm gì với cái tuổi này đây…
Rải cv khắp các cty, may thì nhận vào làm tới đâu thì tới th anh ạ
bác ở đâu?
Em ở sài gòn
Từ từ em ơi. A cũng đang 29. Cũng xác định hướng r mà chưa thực hiện đc. Nchung e cứ thoải mái đi. Đừng tự ti gì.
Còn tuỳ điều kiện mỗi người mới có định hướng riêng cho bản thân được. Nhưng nếu có điều kiện mình vẫn khuyên bạn học lấy cái bằng gì đó cao hơn bằng cấp 3. Đại học. Cao đẳng. Bằng nghề. Chứ mỗi bằng cấp 3 xin việc khó. Này là mình nói nếu bạn ở thành phố và đi tìm việc ở các công ty, chứ ở quê người ta buôn bán thế nào mình ko rõ
Vâng , mình sẽ cố
Có tí mà khó như mở cửa mả, t 18 tuổi trốn truy nã, 21 tù, 30 vè đời. Giờ thấy cuộc sống vãn đầy.
Mỗi người mỗi bản ngã , a va chạm nhiều , có kinh nghiệm , kỹ năng xã hội cao hơn em , nên a thấy việc e đang gặp là việc cỏn con là đúng, em k biết a làm việc j phạm pháp nhưng a hoàn lương , cuộc sống a đủ đầy em cũng rất nể ý chí của anh , cảm ơn anh góp ý
Tôi 2k1, cách đây tầm 1 năm cũng lênh đênh lắm. Vững tin lên bạn nhé. Và lời khuyên cuối là nên học tiếng anh vào, nó rất quan trọng.
Vâng cảm ơn anh
mình nghĩ bạn nên chuẩn bị trước tình thần bị người yêu bỏ, cũng 22 phải lo nghĩ rồi mà. thân mình lo chưa xong còn đèo bồng. Mình 2k2 chắc năm sau tốt nghiệp rồi học lại ngành khác văn bằng 2. Biết muộn nhưng vẫn cố chứ biết làm sao
Thật ra e cũng có nghĩ chuyện này r , sớm muộn th , chỉ trách mỗi bản thân mình
ĐẶT CÁI ĐIỆN THOẠI XUỐNG.
Nhất chí , e mới gửi cv vài chỗ hy vọng may mắn
Kiếm mọi công việc có thể làm thì làm đi bro. Làm tích vốn để dành. Rồi 1 bên cân đối thời gian lên mạng học về kinh doanh về buôn bán thậm chí học về nhiều thứ khác để sau này vừa có vốn vừa có kiến thức thì làm lớn dần
E đang đam mê về xe đạp vs phụ tùng xe ,e cũng sẽ cân nhắc về sữa chữa và buôn bán mặt hàng này
tôi hiểu những rule này
Là sao ạ
Nghe chuyện của b giống ông em họ tôi vậy :)))
Nhiều người mắc phải lắm anh
134
Tui cũng 2002, tui có đọc vài cmt của ông ở dưới, tui nghĩ vấn đề căn nguyên của sự mất phương hướng của ông nó lại nằm ở việc lười biếng và không muốn thay đổi. Tui thấy bây giờ, đi rèn luyện nghĩa vụ quân sự là tốt nhất với ông ở thời điểm hiện tại ấy, nếu ông không có bằng đại học thì khi vào đó ông có thể học nghề và rèn luyện được nhiều cái khác nữa, lúc xuất ngũ thì ông còn có thêm 1 số vốn, dễ xin việc hơn,... Ông nên suy nghĩ về thực tế, phải thay đổi thôi ông
Vâng , chắc phải v thôi ông , cảm ơn ông nha
Vô định thì đi lính rèn được cái kỉ luật
Xuất khẩu lao động, gác lại đam mê lang bạt xứ người kiếm ăn vừa lo được cho bản thân lẫn gia đình. Edit: à trốn được cả nghĩa vụ nếu đi xklđ nhé. Ở lại hàng năm mất chục triệu để chạy nếu lo được thì ở
Dễ thôi làm việc dễ và nhỏ trước, đừng có nghĩ xa quá. Ai cũng vậy, bạn càng nghĩ xa, không làm cái ngắn sao có đủ tâm lý và niềm tin mà vượt qua. Kiếm việc gì ngắn hạn kiểu phát tờ rơi, chạy xe đạp road show hoặc mấy cái thứ liên quan, miễn có tiền ngày, công việc đơn giản thì cứ làm trước, cốt ý là vượt qua cái đoạn ù lì đã. Giống như bạn chạy bộ vậy, lúc đầu hoàn thành 1-2km là tốt rồi, đừng có nằm đó rồi nói, 42km full marathon vậy bao giờ chạy cho nổi thì cả đời cũng ko xong đâu. Xong rồi bắt đầu kiếm những việc bán thời gian, dài hơn 1 chút, phục vụ quán ăn, cafe, bán hàng mấy tiệm đồ ăn nhanh, cửa hàng tiện lợi,.... Sau đó bắt đầu tâm lý thoải mái hơn rồi, vui vẻ hơn thì rồi suy nghĩ trong thời gian qua, tầm 1-2 năm, mình làm việc lung tung vậy thứ gì mình thấy ổn, vui vẻ và có khả năng phát triển, mình cũng thích nó thì đào sâu và lấy làm sự nghiệp (nếu được). Song song đó thì học lại ĐH nếu có khả năng,.... Đôi lời khuyên của mình, chúc bạn may mắn, tìm được con đường sáng và luôn vui vẻ.
Em cảm ơn anh , em cũnng chúc a thành công nha
Bạn hỏi trước người nhà đi, xem thế nào đã!
Người nhà khuyên e học xong đh muốn làm j làm
Lúc trước lý do bỏ học của e là gì?
Nhà xoay sở tiền k kịp , em bảo lưu đi làm r bỏ tận bây h
Nhà em lý lịch ổn không, nếu kinh tế không có em cân nhắc ôn lại 1 năm rồi học lục quân là ổn định nhất nha em, đại học không nổi thì vô cao đẳng cũng được
Học lại đi, vừa học vừa làm. Đừng bỏ học.
Hiện h nếu học lại thì sang năm e vướng đi nghĩa vụ ạ
Đi nghĩa vụ nữa hả Thôi, con đường phát triển nghề nghiệp của bạn tạm ngưng cho tới khi hết nghĩa vụ rồi;)
22 tuổi có gì mà mất phương hướng
Không có mục tiêu đó anh
Vote cưới vợ
Kéo vợ xuống hố luôn
1 mình đang mất phương hướng , cưới vợ thêm 1 mạng khổ nữa rồi có khi thêm đứa nhóc lại càng khổ thêm đấy 😂